- Cha, rốt cục đã xảy ra chuyện gì rồi?
Nhìn cha mình nhìn chằm chằm hai vị tộc trưởng đang nhanh chóng rời đi như tránh né điều gì, cho dù Tề Nhạc Minh có ngu ngốc, rốt cục cũng nhận ra có chuyện gì đó không ổn.
Sắc mặt Tề Lãng lúc này hết trắng lại hồng, ánh mắt lạnh lẽo nhìn hai vị tộc trưởng đang nhanh chóng rời đi, rốt cục liếc con mình một cái, trong nháy mắt như già nua đi hai tuổi, đặt mông ngồi lại ghế, ngây ngẩn nhìn chén rượu vỡ tan trên bàn, thở dài mấy hơi mới khổ sở cất tiếng nói: . Tгuyện hay? Tìm ngay tгang chính -- Tг ùmTгuyện.Vn --
- Vừa rồi đã thu được tin tức xác thực rồi. Giang Khương... Giang Khương được thăng chức... Là thành viên.... viện ủy hội Thiên Y viện!
- Cái gì? Cha nói cái gì? Thành... Thành viên viện ủy hội Thiên Y viện?
Tề Nhạc Minh mở to hai mắt, kêu lên thất thanh:
- Cha... Cha có nhầm không vậy?
- Cha cũng hy vọng... Là mình nhầm...
Tề Lãng hoàn toàn không còn chút đắc ý, hăng hái như vừa rồi, chậm rãi lắc đầu, vẻ mặt tái nhợt:
- Con không thấy hai người vừa rồi sao? Bọn họ cũng cùng thu được tin đó... Nếu không sao con cho rằng bọn họ lại không nể mặt như vậy, bỏ đi liền như thế?
- Vừa rồi bọn họ đến là bởi vì Giang Khương rất có thể bị xử lý, cho nên mới dám ở chỗ này như vậy, uống rượu ăn mừng với cha con ta. Nhưng hiện tại bọn họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-vuong-than-bi/3609966/chuong-1030.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.