- Cậu... Cậu... Cậu có ý gì? Chuyện của tôi vỡ lở rồi? Cái gì gọi là chuyện của tôi vỡ lở rồi?
Nghe Giang Khương nói vậy, Hồ Quang Dương mất một lúc mới phản ứng được, sau đó tay run run chỉ vào Giang Khương, tức giận nói:
- Chớ có làm càn... Giang Khương, đây là trưởng lão viện, không cho phép cậu được làm náo loạn!
- Giang đỉnh chủ... Việc này có liên quan thật tới Hồ trưởng lão hay không còn phải đợi điều tra... Sự thật chưa rõ ràng thì chớ nói bậy!
Lúc này Mạnh Thiên Phong cũng nhướn mày, nhìn Giang Khương, không vui nói.
Lưu Mộc Dương một bên nhíu mày, nhìn Giang Khương, trên mặt lộ một tia khó hiểu, không hiểu tại sao Giang Khương lại không nể mặt, trực tiếp nói thẳng với Hồ Quang Dương như vậy. Chẳng qua ông cũng không nói gì, chỉ lẳng lặng nhìn Giang Khương, xem phản ứng sau đó của hắn ra sao. Ông cũng hiểu rõ Giang Khương, biết hắn không phải là người lỗ mãng, nói như vậy tất nhiên có ý nghĩ đặc thù.
Đối mặt với lời nói và giọng quát của hai người, mặt Giang Khương chẳng hề có vẻ lùi bước, chỉ nhìn về phía Mạnh Thiên Phong, trầm giọng nói:
- Mạnh trưởng lão... Theo tình huống hiện tại mà xét, Hồ trưởng lão không tránh khỏi liên quan tới việc này. Hai nhân chứng mấu chốt nhất của sự kiên Long Sơn năm đó, hiện đều làm chứng là do Hồ trưởng lão bảo bọn họ làm vậy.
Nói tới đây, nhìn Hồ Quang Dương mặt nổi giận, chuẩn bị cất giọng quát lớn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-vuong-than-bi/3609954/chuong-1018.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.