- Bác gái... Bác vất vả rồi.
Giang Khương tiến gần chỗ Tiểu Bảo một chút. Hiện tại tình hình Tiểu Bảo rất không tồi, thông qua bổ sung dịch và canh sâm đề khí, hiện tại rõ ràng đã ổn hơn, chẳng qua vẫn đang ngủ say. Mà hiện giờ dịch truyền cũng còn đủ duy trì chừng hai giờ.
Bác gái ôm Tiểu Bảo cười thân thiện, nói:
- Bác sĩ Giang, ngài khách sáo rồi... Ngài có việc bận, tôi giúp ôm cháu bé cho ngài... Đừng lo lắng!
- Tốt... Vậy thì làm phiền bác gái...
Giang Khương gật đầu cảm kích, kéo cái hòm to của mình đi về hướng bên ngoài.
- Bác sĩ Giang... Phiền ngài xem cái chân cho ông xã tôi một chút...
- Bác sĩ Giang, ngài khám cho tôi một chút, cánh tay này của tôi còn có thể dùng sao?
Nghe thấy tiếng cầu cứu của thôn dân, Giang Khương cười cười, sau đó gật đầu nói:
- Mọi người đừng nóng nảy. Tôi sẽ khám lần lượt cho mọi người...
Đứng ở cửa, Giang Khương tùy ý nhìn quanh một chút, sau đó liền khám trước cho người có vẻ nghiêm trọng nhất.
Đầu tiên chính là thầy Ngô kia. Thầy Ngô hình như cũng bị gãy xương sườn, được bác sĩ Đào dùng băng dính cố định lại, không biết ra sao. Giang Khương muốn khám cho thầy Ngô trước tiên.
Khám xong, Giang Khương lại hài lòng gật đầu. Mặc dù thủ pháp thô sơ nhưng cuối cùng cũng đạt được kết quả. Mà phương diện hắn kiểm tra cũng như không có vấn đề gì quá lớn, không xuất hiện tình trạng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-vuong-than-bi/3609254/chuong-318.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.