Đầu tiên dùng vũ hỏa sắc, sau đó chậm rãi dùng văn hỏa nấu, Giang Khương vô cùng cẩn thận sắc hơn nửa giờ, lúc đó mới sắc xong bát thuốc.
Tới gần ngửi mùi hương nhàn nhạt, xác nhận đã đến lúc, Giang Khương mới cẩn thận bưng ấm thuốc, rót thuốc bên trong ra.
Chỉ vừa một chén nhỏ, Giang Khương bưng thuốc, đi theo phía sau Dương Vân Dương, vội vàng mang cho ông lão họ Dương đang chờ trong phòng đọc.
Nhìn Giang Khương bưng chén thuốc cẩn thận, đặt lên bàn đọc sách của mình, ông lão họ Dương cũng không bê lên ngay mà nhìn về phía Giang Khương, ánh mắt lộ vẻ mỉm cười, nói lời cảm ơn:
- Thầy thuốc Giang, cậu vất vả quá rồi!
Giang Khương mỉm cười, gật đầu nói:
- Dương lão khách sáo rồi... Tôi chỉ tận lực với chức trách của mình mà thôi! Mời ngài uống thuốc đi. Thuốc lạnh thì hiệu quả cũng giảm. Để tôi còn phải giúp ngài thúc đẩy sức thuốc, đồng thời dùng hết sức đẩy độc...
- Tốt...
Ông lão họ Dương cũng không khách sáo thêm nữa, uống hai ba hớp hết chén thuốc.
Nhìn chén thuốc đã được ông lão họ Dương uống hết, Giang Khương gật đầu, sau đó cười nói:
- Dương lão... Mời tới nằm xuống bên này, tôi chuẩn bị tận tâm đẩy độc cho ngài!
Dương Vân Dương một bên vội vàng tiến đến, dìu ông lão họ Dương nằm xuống phản, sau đó nhìn Giang Khương, nói:
- Có cần cởi quần áo không?
- Cần chứ... Cởi hết...
Giang Khương chậm rãi gật đầu, đồng thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-vuong-than-bi/3609241/chuong-305.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.