Đối với chuyện như vậy, tiếp viên hàng không chuyên nghiệp cũng tương đối lạ. Chuẩn bị tốt để cất cánh rồi, chỉ mấy phút nữa sẽ bay, không ngờ còn muốn mở cửa khoang máy bay chờ khách.
Chẳng qua nếu cơ trưởng đã ra lệnh, tất nhiên tiếp viên phải vội vàng mở cửa cabin máy bay, chờ khách lên máy bay.
Mấy vị hành khách ngồi ở khoang hạng nhất lúc này thấy cánh cửa vốn đã đóng chặt, giờ lại bị mở ra, tất cả đều ngạc nhiên. Mặt một người đeo kính đen, nhìn có vẻ là một lãnh đạo trung niên bắt đầu sầm xuống, hạ giọng nói với người thanh niên ngồi cạnh mình gì đó.
Người thanh niên kia bật đứng dậy, nhíu mày trầm giọng quát hỏi tiếp viên kia:
- Chuyện gì vậy? Sao lại mở cửa máy bay rồi? Chẳng lẽ còn chưa bay ngay? Bộ trưởng của chúng tôi còn phải nhanh chóng đi họp. Các người làm chậm trễ thì có chịu trách nhiệm được không?
Tiếp viên đang đứng đó vội vàng đi tới, cung kích giải thích với bộ trưởng kia.
- Rất xin lỗi.. Bộ trưởng Hứa. Cơ trưởng vừa mới nhận tin từ tháp không lưu, có hai vị khách đặc thù sắp lên máy bay về Yên Kinh... Xin ngài đợi một chút, máy bay sẽ cất cánh ngay thôi!
Nghe thấy vị tiếp viên hàng không này giải thích, vị bộ trưởng Hứa này sửng sốt một chút, vẻ âm trầm trên mặt liền tan biết, gật đầu rụt rè nói:
- Tốt... Chỉ cần máy bay không gặp sự cố gì chậm trễ là được. Cô đi đi!
- Tốt, cám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-vuong-than-bi/3609240/chuong-304.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.