Giang Khương bên này còn đang suy nghĩ, quả nhiên bên kia đã có động tĩnh.
Mấy người vừa ngồi vào chỗ của mình, bên cạnh đã có người đến chào hỏi:
- Hi... Hiểu Hiểu, Kỳ Kỳ... Lâu lắm không gặp... Sao hôm nay lại đến đây...
- Ngô Lượng... Anh cũng ở đây à... Không có gì, hôm nay có một người bạn của Hiểu Hiểu tới, mọi người cùng đi chơi...
Kỳ Kỳ cười gật đầu, nói.
- Bạn của Hiểu Hiểu?
Chàng thanh niên tên Ngô Lượng đôi mắt tương đối sáng, theo ánh mắt của Kỳ Kỳ nhìn về phía Giang Khương đang ngồi cạnh Phan Hiểu Hiểu. Sau khi gã mỉm cười đánh giá một chút, ánh mắt khẽ ngưng đọng lại, sau đó cười, nhìn về phía Phan Hiểu Hiểu nói:
- Hiểu Hiểu... Đây là lần đầu tiên em dẫn bạn ra ngoài chơi đấy nhỉ!
- Đây là Giang Khương... bạn của tôi ở Sở Nam...
Tuy hình như Phan Hiểu Hiểu cũng không thích Ngô Lượng này nhưng vẫn giới thiệu hai người với nhau:
- Giang Khương... Anh ấy là Ngô Lượng, chúng tôi là bạn lớn lên hồi nhỏ!
- Chào anh, tôi là Giang Khương...
Giang Khương nhìn thấy đối phương gật đầu, cũng cười cười, gật đầu. Trong lòng hắn biết rõ, đối phương là loại ngoài cười trong không cười điển hình. Giờ tuy gã rất khách khí, nhưng sâu trong xương tủy của đối phương vẫn chứa sự cao ngạo và thận trọng. Còn tia khinh thường trong mắt gã, dĩ nhiên Giang Khương cũng thấy rõ.
Vốn đây là người cùng lớn lên trong viện với Phan Hiểu Hiểu, như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-vuong-than-bi/3609154/chuong-218.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.