Những người còn lại thấy đồng bạn của mình trực tiếp bị một quyền đánh ngã, nhất thời có chút kinh khủng, do dự một chút, nhưng vẫn không sợ chết mà xông tới. Những kẻ này trong mắt Tô Cuồng căn bản không đáng giá nhắc tới, hắn tiện tay một quyền một cước, rất nhanh đã đánh cho mấy người té lăn trên đất, cũng không đứng dậy nổi nữa. Nam tử ngăm đen kinh khủng hỏi:
Ngươi rốt cuộc là người nào? Chúng ta là Lâm thị gia…
Câu nói mà bọn họ thường quen thuộc này, lúc này lại nghẹn lời không nói ra được, bởi vì bọn họ bây giờ đã không tính là người của Lâm thị gia tộc, nói một cách nghiêm khắc, bọn họ thậm chí còn là kẻ phản bội Lâm thị gia tộc. Gã râu ria đang nằm trên cáng phì một tiếng mắng:
Đừng nhắc đến Lâm thị gia tộc nữa, ngươi không thấy xấu hổ sao? Sau đó, hắn lại nói với Tô Cuồng:
Bằng hữu, ngươi chắc hẳn biết Lâm thị gia tộc chứ? Mặc dù gia tộc chúng ta hiện tại xuất hiện một ít tình huống, nhưng chỉ cần Lâm Uy Cục trưởng trở về, chúng ta vẫn có thể tái hiện ánh hào quang ngày xưa. Nếu ngươi có thể giúp ta, sau này chắc chắn sẽ cho ngươi lợi ích không tưởng được.
Nam tử ngăm đen lập tức nói:
Đừng nghe hắn nói bừa, Lâm thị gia tộc đã xong rồi. Chuyện này không có quan hệ với ngươi. Chuyện vừa rồi ta nói xin lỗi với ngươi, ngươi không nên nhúng tay vào chuyện này được không? Cứ coi như chúng ta làm bằng hữu nhé?
Tô Cuồng trên mặt mang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-vuong-bao-tieu-tai-do-thi/4817678/chuong-331.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.