Tiểu Hồ Tử nhìn người trước mặt, nắm chặt nắm đấm, kìm nén lửa giận trong lòng. Tên hỗn đản này bức bách hắn như vậy, mà hắn lại chỉ đành bất đắc dĩ nhẫn nhịn. Nhưng địa điểm ẩn giấu thuốc men, hắn tuyệt đối sẽ không nói ra. Hắn biết nếu như mình nói ra, cái mạng nhỏ này liền phải bỏ lại đây rồi. Người kia thấy Tiểu Hồ Tử không chịu nói, trên mặt lộ ra biểu cảm không kiên nhẫn, gan lớn tiến về phía trước một bước, nhìn Tiểu Hồ Tử với vẻ mặt cao ngạo rồi nói:
Hồ Tử ca, chúng ta xem ngươi như huynh đệ, lúc khó khăn thế này, mấy huynh đệ chúng ta cũng không vứt bỏ ngươi. Ngươi đến cả nơi cất giấu còn không muốn chia sẻ với mấy huynh đệ, ngươi có phải hay không không xem mấy huynh đệ đây là hảo huynh đệ rồi? Nếu vậy chúng ta sẽ rất đau lòng đấy.
Tiểu Hồ Tử nghe người kia nói, căn bản là không thèm nhìn hắn một cái, mà là chậm rãi quét mắt một vòng đám người đang vây quanh. Hắn lập tức cảm thấy lòng như tro nguội, nhưng trên mặt hắn lại không có bất kỳ thần sắc khuất phục nào, lạnh lùng hừ một tiếng nói:
Ta hiện tại thật sự đã biết vì sao rất nhiều lão Đại ca làm lễ chậu vàng rửa tay không thích đem theo thủ hạ trước kia bên mình, mà lại thích nuôi mấy con chó, bởi vì có những lúc, chó còn trung thành hơn người nhiều hơn nhiều. Trước kia, ta đối với mấy người các ngươi rất tốt đúng không? Bây giờ từng người lại muốn đưa ta vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-vuong-bao-tieu-tai-do-thi/4817677/chuong-330.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.