Đạm Dung bình tĩnh quay lại nhìn: “Nhưng là anh không thích tôi nha.”
“Cô làm sao mà biết?” Nàng liền chắc chắc như vậy?
“Tôi căn bản còn chưa có trả lời cô!” VạnTuế nắm quyền, hàng mi rậmcụp xuống, cặp mắt đen bóng bức người, thẳng tắp nhìn thẳng nữ nhântrước mắt này.
Cố sống chết mà chống đỡ! Đạm Dung cười cười tự giễu bản thân, khôngnghĩ để ý tới lời giải thích của hắn, gãi gãi mái tóc ngắn, giả vờ thoải mái mà nói: “Kỳ thật đã không còn quan trọng nữa, đáp án của anh, tôikhông muốn biết. Bác sĩ Vạn, tôi ngày mai chuyển đi.”
“Cô nói cái gì?” Lời này như một đòn đánh tỉnh hắn, hắn chỉ cảm thấycả người đến ngay cả lỗ chân lông cũng đột nhiên thít chặt nhanh, cảngười kích động không thôi.
“Trước khi đi Hải Nam tôi đã tìm được chỗ, tiền đặt cọc cũng đã thanh toán, nếu không phải chuyện lần nàyphát sinh ngoài ý muốn, hôm nay tôihẳn là đã chuyển qua.”
Nàng nói xong mọi chuyện cứ như là chuyện đương nhiên, hoàn toàn bỏqua vấn đề của hắn. Vạn Tuế nghe được nàng hôm nay nói muốn chuyển nhàtrong lòng loạn thành một đoàn, không kịp nghĩ gì liền tóm cổ tay nàng,đem nàng kéo gần, vội vã gầm lên: “Ai cho cô chuyển! Tôi chưa bao giờ có ý tứ đuổi cô đi!”
” Bác sĩ Vạn, chuyện tôi nói muốn chuyển đi đều không phải là nhấtthời mới nghĩ tới, lúc trước cũng không nghĩ tới muốn qua đây ở trongthời gian dài, ước định của chúng ta là hai tháng, không phải sao?” Dùng sức muốn đem tay rút về, quay trái vặn phải vài cái, hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-tinh-tieu-thu/1250949/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.