Du Phức Nghi cũng không ngồi kiệu, chạy chậm chạy tới Từ Ninh Cung, ai ngờ vẫn tới muộn.
Ngoại gia bên thái hậu là Tần gia cùng ngoại gia của Lâm chiêu nghi đều tới rồi.
Thấy nàng đi vào, mẫu thân của Tần quý nhân là Tần phu nhân trên dưới đánh giá nàng, che miệng cười nói:
- Nhiều năm trước lúc Du phu nhân mang theo nương nương ra ngoài đi lại, nương nương vẫn chỉ là tiểu cô nương, hiện giờ nhiều năm không thấy, nương nương cũng có xuân thu, chúng ta này đó đã là bà lão không còn dùng được…Năm tháng thật là con dao giết người, không muốn già cũng không được.
Lời này ngoài mặt thì cảm thán mình đã già rồi, nhưng thực tế đang nói Du Phức Nghi tuổi già sắc suy không so được với Tần quý nhân tuổi trẻ mỹ mạo.
Đáng tiếc nàng đã quên ở nơi này còn có một người so với Tư Mã Duệ còn lớn hơn ba tuổi là Vương hoàng hậu.
Muốn nói tuổi già sắc suy cũng là Vương hoàng hậu tuổi già sắc suy trước, như thế nào cũng không tới lượt Du Phức Nghi.
Vương hoàng hậu nghe vậy nhếch môi, nói:
- Tần phu nhân không cần tự coi nhẹ mình như vậy, ngươi bảo dưỡng rất tốt, trên đầu tóc đen cũng chưa thấy một sợi tóc bạc nào đâu, ai nhìn thấy, mà không nói ngươi còn trẻ tuổi?
Tần phu nhân còn đang cảm thấy kỳ quái không hiểu vì sao Vương hoàng hậu lại mở miệng thay Du Phức Nghi nói chuyện.
Cẩn thận cân nhắc một hồi, lúc này mới phát giác mình nói sai rồi, vội vuốt mông ngựa nói:
- Nếu nói trẻ tuổi, ai cũng không so được với hoàng hậu nương nương, đồng dạng đều đang mang thai, người cùng quý nhân tiểu chủ đứng chung một chỗ, quý nhân tiểu chủ nhìn còn lớn hơn người một tuổi! Năm nay chúng ta cũng không cần ban thưởng, chỉ cầu hoàng hậu nương nương đem bí phương bảo dưỡng nói cho chúng ta nghe, thì chúng ta đã cảm thấy mỹ mãn rồi, các ngươi nói xem có phải không?
- Đúng vậy, đúng vậy.
Tự nhiên bị liên lụy đương nhiên mọi người phải lên tiếng phụ họa.
Vương hoàng hậu cười nói:
- Nào có cái gì bí phương, dùng son phấn do Nội Vụ Phủ đưa cho, cũng giống phân lệ của các vị cáo mệnh phu nhân, chỉ là tâm tính rộng rãi một chút, có chút chuyện nhỏ không nên để trong lòng là được, dù sao ta cũng không nhìn ra có gì bất đồng, nếu quả thật giống như lời Tần phu nhân nói, thì nên nói do ‘ tướng từ tâm sinh ’ ban tặng.
( Yul: Tướng tùy tâm sinh tức là mỗi hành vi, cử chỉ, cách ăn mặc, lời nói của một người đều sẽ bộc lộ rõ được tính cách, phẩm chất, thân phận và tâm tính của người đó.)
Mẫu thân của Lâm chiêu nghi là Lâm phu nhân cười khen nói:
- Thật không hổ là người do thái hậu tự mình chọn lựa, tâm tính như vậy, đúng là mẫu nghi thiên hạ, nếu rơi vào nhà bá tánh tầm thường, chẳng phải sẽ là người tài giỏi mà không được trọng dụng sao?
Vương hoàng hậu rũ mắt, thẹn thùng nói:
- Lâm phu nhân quá khen, sao ta có thể đảm đương nổi.
Cường ngạnh thân mình tiếp đón cáo mệnh phu nhân, cũng không phải vì xem Vương hoàng hậu diễn trò rộng lượng hiền lương, thái hậu ho nhẹ một tiếng, âm thanh lạnh lùng nói:
- Bên ngoài còn có người đứng chờ, tuyên các nàng tiến vào đi.
Nhân lúc mọi người đang nói chuyện, Thôi ma ma từ từ tiến vào thông báo, lúc này nghe thái hậu phân phó, vội ra phòng chờ tuyên triệu một đám cáo mệnh phu nhân đang ngồi đợi, trong đó có mẫu thân của Du Phức Nghi là Du phu nhân.
Vương hoàng hậu sai người ban thưởng sau đó liền tống cổ những người khác rời đi.
Để lại Du phu nhân ở lại nói chuyện, mà Du phu nhân quả nhiên là hố khuê nữ không cần đền mạng.
Vừa mới ngồi xuống đã hứng thú bừng bừng khoe với Du Phức Nghi:
- Đại ca ngươi đã thành thân, năm trước ta đã sai người sửa sang lại gian phòng, gia cụ cũng đổi mới, ngươi viết cho hắn một phong thư hỏi hắn xem, bao lâu mới có thể trở về, ta cũng tiện đo đếm, miễn cho lúc đó lại hoảng loạn.
Tần phu nhân nghe vậy ánh mắt sáng lên, cảm thấy hứng thú hỏi:
- Du đại thiếu gia đã một bó tuổi, cuối cùng cũng muốn thành thân? Không biết là tiểu thư phủ nào, ta gần đây kiến thức hạn hẹp, cho nên chưa từng nghe ai nói đến chuyện đại sự này.
Du phu nhân ngẩn cao đầu, đắc ý nói:
- Cô nương bình thường Thiệu Nghi nhìn không vừa mắt, hắn được người rất lợi hại làm mai mối, là công tước cô nương Pháp quốc bên kia đại dương, là danh môn quý nữ, của hồi môn cũng rất phong phú, đều là những vật hiếm lạ mà trước giờ ta chưa từng thấy qua...
Du Phức Nghi đỡ trán, lúc trước khi Du phu nhân đến nơi này nói với Du Phức Nghi chuyện Du Thiệu Nghi muốn thú dương nữu.
Nàng còn khóc lóc không ngừng, lúc này lại tỏ ra vô cùng vui sướng, còn kiêu ngạo tuyên dương trước mặt người khác.
Thái độ của Du phu nhân so với sáu tháng trước đã biến đổi nhanh chóng, thậm chí còn bịa đặt nói dối của hồi môn xuất giá rất phong phú.
Nếu đến lúc đó đại tẩu thân vô vật dư thừa, để xem đến lúc đó nàng sẽ như thế nào.
(Yul: thân vô vật dư thừa nghĩa là nghèo nàn hoặc nghèo rớt mồng tơi.)
Thái hậu đột nhiên mở miệng nói:
- Đứa nhỏ Thiệu Nghi này, là ai gia nhìn hắn lớn lên, tuy có chút hồ nháo, nhưng văn thái rất tốt, lại thông hiểu đạo lí đối nhân xử thế, nhất định có thể đạt được thành tựu sự nghiệp, ai gia còn thay hắn tìm một cô nương tốt, chỉ chờ hắn hồi kinh liền thay bọn họ tứ hôn, ai ngờ hắn lại chạy đến Pháp quốc, còn muốn thú công tước cô nương...Cũng thật đáng tiếc, ai gia thấy vị cô nương kia có đốt đèn cũng không tìm thấy.
Người được thái hậu coi trọng tất nhiên sẽ không kém, lại có ý chỉ tứ hôn.
Nếu đổi lại là người khác, nghe xong lời này tất nhiên muốn sửa chủ ý, nhưng Du phu nhân dù cảm thấy rất tiếc hận, nhưng nàng không thể thay Du Thiệu Nghi ra chủ ý, cũng không dám tùy tiện ứng thừa cái gì, chỉ đành thở dài nói:
- Người được thái hậu coi trọng đương nhiên rất tốt, chỉ là nhi tử của thần phụ từ nhỏ đã là người có chủ ý, chẳng những không nói cho thần phụ một tiếng liền ở Pháp quốc thành thân, dương nữu tức phụ(con dâu) còn đang mang thai, chỉ sợ lúc này đã sắp sinh hạ, ván đã đóng thuyền, cho dù thần phụ có sinh khí cũng không thể thay đổi, còn phải thay hắn xử lý một phen, có như vậy thì ở trước mặt bằng hữu thân thích mới có câu trả lời thỏa đáng.
Tần phu nhân khinh thường bĩu môi, châm chọc mỉa mai nói:
- Không xin phép phụ mẫu đã thành thân, Du đại thiếu gia thật đúng là ly kinh phản đạo.
(Yul: ly kinh phản đạo nghĩa là trái với đạo lý, rời xa chuẩn mực đạo đức.)
Sao Du Phức Nghi có thể nghe người khác chửi bới huynh trưởng của mình, sắc mặt trầm xuống, nói ra từng câu từng chữ:
- Tại gia tòng phụ, xuất giá tòng phu, phu tử tòng tử.
Tần phu nhân bị nghẹn muốn ngã ngửa, trong lúc nhất thời không biết nên nói như thế nào để phản bác lại.
Trịnh quý phi đi đến trước mặt Du Phức Nghi, nhìn nàng chớp mắt vài cái, nhỏ giọng nói:
- Trước sau đều có thể đem Phúc Yên trưởng công chúa cùng Tần phu nhân bị nghẹn đến nổi không còn lời nào để nói, thì ra những lời thế này lại có thể dùng tốt như vậy, đợi sau này có thời gian ta nhất định phải đem lời này viết lại, dán lên kháng sàng ngày đêm đọc vài lần, cứ như thế cỡ năm ba tháng, ta cũng có thể thấy thần sát thần thấy Phật sát Phật.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]