Sau khi rửa mặt thay phục dùng điểm tâm sáng, liền đi đến Khôn Ninh Cung thỉnh an Vương hoàng hậu.
Cả buổi sáng Du Phức Nghi vẫn luôn đắn đo suy nghĩ, đáng tiếc vẫn không nghĩ ra được biện pháp.
Sau khi Tư Mã Duệ hạ triều, ngay cả triều phục cũng chưa thay, đã vội tới Trường Xuân Cung, vừa thấy Du Phức Nghi, liền trêu chọc nói:
- Ngủ một giấc đến đóng cả cửa cung cũng chưa dậy, ngươi càng ngày càng giống heo, đợi đến tết mang đến Ngự Thiện Phòng giết thịt, trên dưới hậu cung sẽ có một bữa no say.
Nói cũng đúng, nếu không nghĩ ra biện pháp, chỉ sợ không đợi đến lúc tết đến, thì nàng đã bị tên hắc y nhân kia giết chết.
Du Phức Nghi trừng mắt nhìn hắn, đang định cãi lại, thì Cốc Vũ tiến vào bẩm báo:
- Nương nương, Thôi ma ma cầu kiến.
- Thôi ma ma?
Du Phức Nghi nhíu mày, gật đầu nói:
- Thỉnh ma ma vào đi.
Thôi ma ma vừa mới bước vào đông thứ gian, còn chưa kịp hành lễ, Tư Mã Duệ hừ lạnh nói:
- Hôm qua mẫu hậu giáp mặt quở trách Đức phi còn chưa đã, lúc này lại phái ngươi tới răn dạy nàng?
- Lão nô thỉnh an hoàng thượng, thỉnh an Đức phi nương nương.
Thôi ma ma phúc thân hành lễ với Tư Mã Duệ cùng Du Phức Nghi, rồi mới nói:
- Từ trước đến nay thái hậu vẫn luôn yêu thương Đức phi nương nương, cũng chưa từng có một câu nặng lời, làm sao có thể răn dạy nương nương? Hôm qua chỉ là hiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-tinh-lam-phi/3106421/chuong-42-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.