Đi theo Tạ Lăng trở về, cách bài trí này giống như nhà Vinh Kinh, trễ như vậy Tạ Lăng cũng không tiện để quản gia lại đây, tự mình vào phòng bếp lấy chút trà gừng cho Cố Hi.
Cố Hi: “Em có thể dùng phòng tắm một chút được không? ”
Tạ Lăng: “Trên lầu áp chót gian thứ hai, lúc trước em trai dùng. ”
Cố Hi: “Vâng. ”
Cố Hi đi vào phòng tắm, cởi áo ngủ ra.
Nhìn thấy trên xương quai xanh mơ hồ có dấu vết nhỏ, hình ảnh vừa rồi rõ ràng trước mắt, Cố Hi nhào mạnh vào bồn rửa tay, nôn khan vài phút, lại bởi vì trong dạ dày trống rỗng, không nôn ra được cái gì.
Cố Hi nôn đến hai mắt đỏ bừng, ngồi phịch trên mặt đất.
Cậu ở trước mặt Tạ Lăng còn có thể làm bộ như không có chuyện gì xảy ra, nhưng một khi một mình sẽ nhiều lần nhớ tới nơi mình bị đụng tới, giống như là bị lửa thiêu đến làm cho cậu căm hận.
Tựa như Vinh Kinh từng nhìn thấy, cậu bắt đầu chà xát thân thể, làn da trắng nõn trong nháy mắt biến thành hồng.
Cậu dùng lực rất mạnh để chà, hận không thể chà xát lớp da.
Sắp lâm vào thời điểm điên rồi, lạch cạch.
Sợi dây chuyền trên cổ rơi xuống, giống như đang nhắc nhở cậu.
Sợi dây chuyền này từ khi được Vinh Kinh tặng cho cậu, giống như là bùa hộ mệnh ở bên cạnh cậu.
Cố Hi nhìn nó thật lâu, cảm xúc chán ghét không ngừng mãnh liệt tăng vọt mới từ từ bình tĩnh lại.
Cậu ngồi xổm xuống, nhặt sợi dây chuyền lên và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-tinh-anh-co-the/1150332/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.