Cố Hi chỉ cảm thấy có một cơn gió mạnh lướt qua trước mặt, thổi cậu đến mức lộn xộn.
Chỉ vài giây sau khi hai người nhìn nhau, Hoàng Mao đã chờ đúng thời cơ, dùng tay còn lại tìm kiếm trên đất, cuối cùng tìm được chiếc điện thoại bị đánh rơi, bấmn phím 1 để quay số điện thoại.
Đôi mắt Vinh Kinh hơi nheo lại, chân dài duỗi ra, đầu gối trực tiếp đè lên bàn tay Hoàng Mao đang rục rich, lấy điện thoại.
Giọng nói của Ngô Phất Dục mơ hồ truyền ra âm thanh: "Này, này. này". Tình huống thế nào?
BỊ trấn áp bên dưới, miệng bị dán băng dính, Hoàng Mao có hết sức lên tiếng: "A a a a, a a a!" Mau cứu em, không biết họ sẽ làm gì em, mau giúp em báo cảnh sát!
Đáng tiếc, không ai có thể hiểu ngôn ngữ như vậy.
Vinh Kinh trực tiếp bấm vào khung chat, bên kia Ngô Phất Dục đang được cha gọi đi gặp chú, nhìn điện thoại tự nhiên bị cúp, tưởng đối phương ấn nhầm nút, lẩm bầm một câu: "Chẳng hiểu ra sao." Chắc là do ấn sái phim, thật tẻ nhạt.
Bây giờ thà Hoàng Mao đi ra ngoài, khách mời sẽ nhốn nháo, ai biết tên này sẽ nói năng bậy bạ gì.
Vinh Kinh cùng Cố Hi liếc mắt nhìn nhau, rõ ràng lần trước gặp bên hồ bơi đã khiến họ trong tiềm thức nhận thức nhau là bạn đồng hành.
Trong lúc đó họ nhìn về phía Hoàng Mau đang ngã trên mặt đất, hai người trao đổi ánh mắt, Cố Hi coi chừng Hoàng Mao, Vinh Kinh thì dựa vào ký ức của nguyên chủ đi ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-tinh-anh-co-the/1150247/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.