"Cả đời tôi không quỳ trời, không quỳ đất, chỉ quỳ dưới chân em."
———
Tôi ở bệnh viện một tuần, cuối cùng hoa cúc cũng bình phục, bác sĩ nói đã có thể xuất viện.
Sáng sớm hôm đó tỉnh lại, tôi đây liền bị dọa cho giật mình! Vương Minh dẫn theo bảy tám tiểu nhị cao lớn mặc tây trang màu đen, còn đeo kính đen, đứng trước giường, vừa thấy tôi mở mắt liền đồng thanh kêu to: "Chào buổi sáng tiểu Tam gia!"
Tôi.........
Mẹ bà mới sáng sớm tỉnh lại mà đã thấy mấy người ăn mặc như đưa tang đứng vây quanh ông đây, hôm nay coi như xui xẻo nguyên ngày rồi! Một đám hán tử mấy người còn "Chào buổi sáng tiểu Tam gia", tiếng kêu còn muốn lớn hơn tiếng chuông. Chào buổi sáng em gái mấy người thì có! Ông đây vừa mới ngủ dậy, ông đây chưa kịp chuẩn bị tinh thần mấy người hiểu không! Ông đây chưa gì đã bị mấy người dọa đến cả hoa cúc cũng thấy đau rồi đó!
Tôi cau mày ngoắc Vương Minh, bò dậy, ngồi lên giường.
Vương Minh vỗ tay, liền có một hán tử mặt rỗ bưng chậu rửa mặt tới cho tôi, tôi nghiêng người quan sát, là một cái chậu bạc thời nhà Minh, cũng không biết là lấy từ ngôi mộ quỷ quái nào ra nữa. Thân chậu được lau chùi sáng bóng, nước bên trong nóng hổi, trong chậu thả một chiếc khăn lông trắng như tuyết.
"Tiểu Tam gia, rửa mặt!" Hán tử bưng chậu khom người hét lớn vào mặt tôi, nước miếng có mùi hành tỏi phun thẳng lên mặt tôi, cực kỳ chấn động!
Tôi dùng khăn lau sạch mưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-ta-chi-duc-niem/1155796/chuong-38.html