"Vậy để tôi đi tìm một tiểu nhị nào đó tới thử?"
"Sao giờ tôi mới nhận ra tên nhóc cậu không có tình nghĩa với anh em của mình như thế nhỉ? Thứ thuốc này mà cậu cũng dám gọi anh em đến thử. Sao cậu không tự mình thử đi?" Tôi lấy hộp thuốc gõ vào đầu Vương Minh.
Vương Minh bị tôi đánh lại rụt cổ, nghe thấy những điều tôi vừa nói sắc mặt lập tức trở nên cực kỳ hoảng sợ, vội vàng xua tay: "Tôi không thử không thử đâu! Tiểu Tam gia, ngài mới đúng là người không niệm tình anh em thì có!"
"Hừ!" Tôi quăng cho cậu ta ánh mắt kinh bỉ, nói: "Cậu đi tìm hai con chó đến thử thuốc."
"À, vậy thì tôi đi." Vương Minh vừa nghe tôi muốn thử thuốc lên chó cứ như được đại xá, liên tục gật đầu nói: "Ý này hay! Vậy để tôi đi tìm, ngài ở nhà chờ tôi nha." Nói xong đứng dậy đi ngay.
"Hay là đừng thử ở nhà, lỡ một hồi thuốc có tác dụng bọn nó lại quậy banh cái nhà này lên thì phiền, Trương ca của cậu không dễ đối phó đâu, hơn nữa lỗ mũi anh ấy tinh lắm, ngửi được mùi lạ sẽ hỏi ngay, không mấy tôi ra công viên bệnh cạnh chờ cậu." Tôi nói.
Vương Minh vừa đi vừa quay đầu tỏ ý đã hiểu.
"Nhớ phải là hai con chó đực nha!" Tôi la lớn.
..........
Hồi trước thật ra tôi ở nhà chú Ba. Ngôi nhà đó là một nông gia nhạc dành cho tiểu nhị, bên dưới nhà còn có một tầng hầm bí mật. Nhưng sau đó chính phủ quy hoạch nơi đó để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-ta-chi-duc-niem/1155791/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.