Muộn Du Bình nghe tôi nói vậy liền nhanh chóng cởi quần cởi áo leo lên giường, vén chăn chui vào nằm cạnh tôi.
Tôi có thói quen trần truồng mỗi khi ngủ, còn anh thì dù cởi đồ nhưng trên người vẫn còn mặc một kiện đồ lót mỏng. Kết quả đến cả đồ lót anh cũng cởi sạch, xoay người lập tức ôm lấy tôi.
Tôi.........
Trong đêm đông, chúng tôi da kề da ôm lấy nhau, thật sự hết sức ấm áp...Cũng hết sức an toàn, trong lòng cũng có cảm giác an tâm khó hiểu. Tôi có chút hồi hộp, đang định mở miệng hỏi anh tính làm gì nữa đây, chẳng phải đã nói không được đắp chung một cái chăn với tôi rồi sao. Nhưng cảm giác da thịt dán vào nhau cộng thêm cảm giác an tâm trong lòng khiến cả người tôi nhẹ nhõm hẳn ra.
Thế là cuối cùng tôi vẫn không hỏi anh, mặc cho anh ôm chặt lấy tôi trong đêm tối.
"Ngô Tà, tôi không chạm vào cậu. Tôi chỉ muốn ôm cậu ngủ như vậy thôi." Muộn Du Bình dường như cảm giác được tâm tình bất an của tôi, anh dùng lòng bàn tay có hơi sần sùi nhẹ nhàng sờ vào mặt tôi.
"Ừ." Tôi đáp, vậy cứ để mặc anh ôm tôi, nhẹ nhàng vuốt ve, khẽ hôn tôi đi. Tất cả những thứ này đã khiến tâm tư tôi từ từ bình tĩnh lại.
Tôi quay đầu nhìn ngắm gương mặt anh, ánh mắt trong đêm của anh chợt sáng.
Tôi nhẹ nhàng liếm lên môi anh, mặt cũng chôn trong cần cổ ấm áp của anh.
Trên cổ anh là động mạch chủ, kề sát vào nó sẽ có thể cảm nhận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-ta-chi-duc-niem/1155788/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.