Phù
Trong hoàng cung chắc chỉ có ta dám tới gần vị hoàng đế này như vậy. Trương Khởi Linh nắm lấy cổ tay ta, lôi ta vào trong ngực hắn, dùng ngón tay đè lên môi ta, nói: "Vậy sao, môi em cũng không dày."
Ta không trả lời, chỉ vươn đầu lưỡi liếm ngón tay hắn. Cách lần vào cung trước của ta đã qua nửa tháng, ta không tự mình tới có lẽ hắn cũng sẽ phải truyền ta.
Trương Khởi Linh đẩy ra chiếc bàn nhỏ, ấn ta ngã xuống giường mềm, tiện tay kéo phát quan trên đầu ta. Dưới giường này có địa long, đã được châm từ sớm, cách lớp quần áo ta đã có thể cảm nhận được sự ấm áp kia. Hắn cúi người, bóp cằm của ta, tiến tới hôn xuống. Ta ngoan ngoãn mở miệng, thuận theo động tác của hắn. Bên hông hai ta đều đeo ngọc bội, đụng vào nhau phát ra tiếng vang lanh lảnh.
Miếng ngọc này là vào buổi săn bắn đông năm ngoái hắn thưởng cho ta, là phỉ thúy băng, rất trong suốt. Ngọc khắc hình lưu vân bách phúc, dây đeo là tường vân ngọc châu, ngụ ý là lâu dài như ý. Phần tua màu xanh biếc nghe nói do tú nương giỏi nhất Tô Châu làm ra. Lúc hắn thưởng cho ta nói "Quân tử vô cố, ngọc bất khứ thân"(1) cho nên ta vẫn chưa từng cởi xuống.
(1) Quân tử vô cố, ngọc bất khứ thân ý nói người khiếm tốn nếu như không phải vì vấn đề đặc thù thì trên người luôn phải mang theo một miếng ngọc, hàm ý là ngôn ngữ tư tưởng phải phù hợp với hành vi quân tử.
Hoàng đế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-ta-bao-quan/992941/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.