Phù
Đông Chí tới gần, bên trong hoàng thành đã có tuyết rơi, những kiến trúc trống không lạnh lẽo phủ thêm tuyết trắng càng lộ ra vẻ trang nghiêm trang trọng, khiến cho người bước vào đây toàn thân phát run.
Ta nắm chặt lấy áo choàng trên vai, giẫm lên những mảng tuyết đọng thật dày, tiến nhanh về phía trước. Khí trời lạnh giá như thế này, ta vốn chẳng muốn ra ngoài. Đây là trận tuyết đầu mùa, ta có thể thoải mái nằm ở trong phòng ngủ ấm áp thư thái, uống hai ba chén rượu nóng, thưởng thức cảnh tuyết trắng trúc xanh ngoài cửa sổ. Chẳng phải quá đẹp đẽ ư.
Thật tiếc cho bầu rượu ngon ta vừa mới hâm nóng. Ta xoa xoa đôi bàn tay, trong lòng cảm thấy thật đáng tiếc nhưng trên mặt lại chẳng dám biểu lộ. Chỉ vì phía trước chính là ngự thư phòng, Trương tổng quản vị đại thái giám bên người hoàng thượng đã sớm chờ ở cửa.
"Vương gia, ngài cuối cùng cũng tới rồi! Lão nô đã chờ ngài ở đây thật lâu." Trương tổng quản nhìn thấy ta tới, hai mắt sáng lên, run rẩy hành lễ đón ta, nói: "Hoàng thượng đã vào thư phòng bốn năm canh giờ, không cho phép các nô tài vào hầu hạ. Nhưng thư phòng không có chậu than, lại chẳng có trà nóng, thân thể hoàng thương cho dù tốt mấy cũng không chịu được. Xin vương gia hãy vào khuyên nhủ hoàng thượng, hoàng thượng bình thường thương vương gia nhất, cũng chỉ nghe lời mình vương gia."
Ta vội nói: "Trương tổng quản nói gì vậy? Là do hoàng thượng nhân từ, nguyện nghe lời bề tôi, cái này không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-ta-bao-quan/992940/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.