Trở lại Phàn Thành đã gần chạng vạng, Lưu Cảnh vẫn chưa trở về quân doanh mà là trực tiếp trở về nhà mình. Hắn vẫn ở trong nhà nhỏ kia, cách quân doanh không đến một dặm, đi lại chỉ mất một chút thời gian.
Chủ tướng quân đội cũng không nhất định phải ở tại quân doanh, chỉ có trong thời gian chiến tranh, chủ tướng mới không thể rời khỏi quân doanh, nhất định phải ngày đêm ở lại quân doanh.
Mà vào bình thường, chủ tướng có thể ở quân doanh, nếu thuận tiện, buổi tối cũng có thể về nhà. Việc này không quy định bắt buộc, chỉ cần sắp xếp công việc trực ban đêm thật tốt là được.
Lưu Cảnh vẫn tiếp tục đảm nhiệm Quân hầu. Ngoại trừ hơn ba trăm binh lính may mắn còn sống sót ra, thì hắn được bổ sung thêm hơn hai trăm tên lính, nên binh lực trong tay hắn vẫn là hơn năm trăm người.
Thủ hạ Lưu Cảnh có năm đồn trưởng, mỗi đêm đều có một đồn trưởng trực, phụ trách đi tuần tra cửa thành, mọi người thay phiên trực đêm. Lưu Cảnh cũng sẽ tùy lúc đi kiểm tra thí điểm, thường thường vào lúc nửa đêm cuất hiện tại cửa thành.
Mới vừa đi tới cửa nhà, Lưu Cảnh liền cảm giác khác thường, dường như trong nhà có khách đến. Trước cửa có một chiếc xe ngựa đang đỗ, hơn nữa chiếc xe ngựa này khiến hắn cảm thấy quen mắt, chăm chú nhìn một lúc lâu sau, hắn bỗng nhiên nhận ra, trong lòng lập tức dâng lên một niềm vui sướng khó tả.
Hắn đẩy cửa ra, bước nhanh đi vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-lam-thien-ha/3155795/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.