Từ xưa đến nay, thương nhân chính là máy rút tiền của người quyền quý, người giàu nhất Kinh Châu không ai qua được Đào gia. Nhưng Đào gia cũng không phải thương nhân bình thường, không có khả năng phái mấy người lính tới cửa thì có thể khiến Đào gia đem tiền nhổ ra, vẫn nên sử dụng mưu kế.
- Quân Sư, hết thảy đều chuẩn bị sắp xếp rồi, người xem khi nào động thủ thì thích hợp?
Trương Doãn thấp giọng thỉnh giáo Thái Mạo.
Trải qua lần giáo huấn tại Du Chước Sở, Trương Doãn cũng trở nên thông minh, không hề tự mình độc lập nhận trách nhiệm. Kế sách này là Thái Mạo nghĩ ra, Trương Doãn tự nhiên muốn đem mình buộc trên người Thái Mạo, nếu xảy ra chuyện gì, Thái Mạo cũng phải thay mình ôm lấy.
Thái Mạo đương nhiên cũng quá hiểu rõ, chẳng qua vì y lôi kéo Trương Doãn, điểm mạo hiểm này lão nguyện ý gánh vác, chỉ có điều Đào gia và Hoàng Τổ cό quan hệ hôn sự, lão không tiện ra mặt.
Thái Mạo chắp tay sau lưng đi vài bước, quay đầu 1nói với Trương Doãn:
- Chuyện này ta đã chào hỏi Tưởng đốc Tào Du Chước Sở rồi, y đáp ứng ra mặt tra xét, nhưng có một chút ngươi phải nhớ kỹ. Chuyện này bất kể là thủy quân trinh sát tuần tra của ngươi trong lúc vô tình gặp được, cũng là ngươi cố ý xuất binh, ngươi nhất định phải đúng lúc bẩm báo Châu Mục, không thể lại phạm sai lầm như lần trước.
- Xin quân Sư yên tâm, lần này ta sẽ không phạm Sai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-lam-thien-ha/3155791/chuong-97-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.