Thái Dật buông một quân cờ, cười tủm tỉm nói:
- Lòng mang giai nhân, ưu tư khó khiến.
- Hả?
Hoàng Xạ tò mò hỏi:
- Không biết là vị giai nhân nào được Tông công tử coi trọng, đồng thời lại khiến Tông công tử mất hồn mất vía như thế?
- Người đó ngươi cũng biết, mẫu thân của giai nhân kia, cũng là là người Hoàng thị Giang Hạ các ngươi.
Hoàng Xạ ngưng thần một chút, bỗng nhiên trên mặt lộ ra vẻ mặt kinh ngạc,
- Chẳng lẽ là Cửu nương Đào gia?
Lưu Tông sửng sốt, lập tức nhảy qua:
- Đúng là nàng, Văn Độ huynh biết sao?
Hoàng Xạ cười to ha hả, dựng ngón cái lên,
- Tông huynh quả nhiên là ánh mắt tốt, không ngờ nhìn trúng đệ nhất mỹ nữ Giang Hạ chúng ta, đây chính là giai nhân mà đã khiến không biết bao nhiêu thiếu niên tài tuấn tương tư đấy.
Lưu Tông dài mặt,
- Hay là ngươi cũng có hứng thú?
- Ta là người có thê thất, sao lại có thể có hứng thú, tuy nhiên..... Huynh đệ của ta có lẽ sẽ cùng ngươi đánh một chầu.
- Có ý gì, Đào Cửu nương đã gả cho huynh đệ ngươi Hoàng Dũng rồi hả?
Lưu Tông khẩn trương hỏi han.
Hoàng Xạ lắc đầu,
- Gả thì chưa, bởi vì phụ thân ta không muốn cho y cưới con gái thương nhân, nhưng đệ đệ ta lại coi trọng nàng, không phải nàng thì không cưới, cho nên y và phụ thân vì chuyện này tranh cãi rất lớn.
Trên mặt Lưu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-lam-thien-ha/3155755/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.