Qua lời kể lại của Quan Vũ, Lưu Bị đã biết được tỉ mỉ quá trình chiến đấu ở Tương Dương. Tổn thất mấy nghìn người, bại lui mà về. Tổn thất binh sĩ khiến cho Lưu Bị rất đau lòng. Về phương diện khác, ông ta cũng rất tiếc nuối. Mất đi cơ hội quý báu để chiếm được thành Tương Dương. Phải biết rằng, cướp được Tương Dương từ trong tay của quân Tào và cướp được Tương Dương từ trong tay Lưu Tông, là hai việc có ý nghĩa hoàn toàn khác nhau.
Nhưng điều mà Lưu Bị lo lắng hơn cả, chính sau khi quân Giang Hạ chiếm được Tương Dương, thế cục của cả Kinh Châu sẽ thay đổi như thế nào? Lưu Cảnh có thể hay không thuận thế xuôi nam, tấn công Nam Quận?
Lưu Bị xuống xe ngựa, một người trông cửa vội vàng đi tới đón chào:
- Tham kiến Hoàng thúc!
- Gia Cát tiên sinh có ở nhà không?
- Khởi bẩm Hoàng thúc, tiên sinh ở nhà. Để tiểu nhân đi thông báo cho tiên sinh.
Người trông cửa trong lúc bối rối chạy vào trong nhà, lại quên mời Lưu Bị vào phủ. Trương Phi ở bên nhướn mày nói:
- Tay trông cửa này thật vô lễ, dám để đại ca ta ở bên ngoài. Không bằng chúng ta đi vào trước.
- Không được!
Lưu Bị trừng mắt nhìn Trương Phi. Chúng ta là tới nhà người ta thăm hỏi, chưa cho phép sao có thể tùy ý đi vào phủ? Hơn nữa, chúng ta không thông báo trước mà tới, sao có thể trách người khác?
Lưu Bị chắp tay sau lưng, đi đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-lam-thien-ha/3155299/chuong-315.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.