Vẻ mặt lạnh lùng của Lưu Bị trong nháy mắt đã biến mất khi Triệu Vân bước vào. Mà đổi thành vẻ mặt mỉm cười ôn hòa. Giống như đang chờ một vị chiến tướng mới từ sa trường trở về.
Triệu Vân bước nhanh tới, quỳ xuống hành lễ với Lưu Bị:
- Bái kiến Chủ Công!
- Tử Long không cần phải làm đại lễ như vậy!
Lưu Bị cười ha hả ngăn cản Triệu Vân thi lễ, lại sai người dâng trà, lúc này mới thân thiết hỏi han:
- Đã quen với cuộc sống ở quận Võ Lăng chưa?
Triệu Vân hơi ngẩn ra, trong lòng bỗng dâng lên một cảm giác khó chịu không nói ra được. Mình ở quận Võ Lăng đã ba năm rồi, lúc này Chủ Công mới hỏi đã quen với cuộc sống ở đó hay chưa?
Triệu Vân trầm mặc trong chốc lát, mới đáp:
- Cảm tạ Chủ Công quan tâm, Triệu Vân có thể thích ứng trong mọi hoàn cảnh.
- Ài, lời này của Tử Long không sai. Không phải ta cũng như thế sao. Chinh chiến nửa đời ở phương bắc, cũng coi như tung hoành thiên hạ. Nhưng bây giờ lưu lạc ở phương nam, coi như là một loại thích ứng hoàn cảnh đi. Tử Long, chúng ta thật không dễ dàng a.
Lưu Bị chính đang ám chỉ Triệu Vân, bớt nói tới mấy chuyện ở quận Võ Lăng đi, y không muốn nghe. Triệu Vân cũng hiểu ý của Lưu Bị, trong lòng càng thêm ảm đạm.
Hôm nay Triệu Vân tới gập Lưu Bị, chính là hy vọng mình có thể được triệu hồi về. Sinh mạng của võ tướng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-lam-thien-ha/3155298/chuong-316.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.