Đêm dần dần về khuya, trong thành Giang Lăng hoàn toàn yên tĩnh. Cho dù Tương Dương đang có đại chiến nhưng đối với đại bộ phận dân chúng Giang Lăng mà nói dường như chiến tranh vẫn còn cách họ quá xa. Nhưng có một số ít người lo lắng bọn họ biết rằng chiến tranh đã như lửa cháy xém lông mày rồi.
Bàng Qúy cũng là một trong số ít người có tầm nhìn xa. ba mươi vạn đại quân của Tào Tháo tiến công về phía nam. Một khi đại quân của Tào Tháo qua sông tất nhiên sẽ như gió thu cuộn hết lá vàng.
Lưu Cảnh vẫn di dân từ Trương Dương. Đây là điểm báo trước khi vứt bỏ Tương Dương. Một khi Tào Tháo cướp được Tương Dương thì chỉ trong hai ngày sẽ giết tới Giang Lăng. Giang Lăng thất thủ là điều đương nhiên.
Bàng Qúy cũng rất rõ về sách lược của Lưu Bị, ông ta sẽ rút lui về phía nam, rút lui về quận Võ Lăng hoặc quận Hành Dương, vậy còn mình thì sao? Có nên cùng Lưu Bị rút dân đến quận Võ Lăng dân cư thưa thớt hay không?
Đáp án dĩ nhiên là phủ định. Y tuyệt đối sẽ không mang tiền đồ của mình đặt vào một chủ công không thể lật ngược lại được tình thế đang xuống dốc này.
Từ lúc mới bắt đầu cũng không phải là Bàng Qúy thật lòng muốn đầu hàng Lưu Bị. Bây giờ là lúc y phải lựa chọn. Bàng Qúy thở dài, y phải làm thế nào đây?
Lúc này, có một chiếc xe ngựa dừng ở trước cửa phủ Bàng Qúy. Có hai người đi từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-lam-thien-ha/3155256/chuong-335.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.