Tôn Thượng Hương trở về Giang Đông đã gần nửa tháng, tác phong mạnh mẽ trước kia của nàng liền thay đổi, trở nên rất trầm, trong thành Kinh Khẩu cũng không thấy bóng dáng nàng phóng ngựa như bay nữa, cho nên dân chúng thành Kinh Khẩu đều có chút không quen cho lắm.
Khắp nơi trong thành đều đang đồn rằng nàng sắp xuất giá Kinh Châu, tin tức truyền đi rất nhanh, ngắn ngủi có mấy ngày, toàn bộ Giang Đông đều biết tin Tôn Lưu trở thành thông gia.
Tuy rằng rất nhiều người Giang Đông đều vô cùng đau đầu với nàng, nhưng cái đau đầu này chỉ là sự phiền não của cha mẹ đối với đứa con nghịch ngợm, một khi công chúa Thượng Hương thật sự phải xuất giá đi Kinh Châu, hơn nữa là vì chiến bại mà bị ép phải gả đi Kinh Châu, người Giang Đông lại cảm thấy thông cảm cho công chúa của mình, trên dưới Giang Đông khắp nơi đều có tiếng phản đối nàng xuất giá Kinh Châu.
Tôn Thượng Hương cưỡi ngựa chậm rãi đi ra khỏi thành theo cửa bắc, trở về cung Cam Lộ ở núi Bắc Cố, nàng vốn muốn đi tìm huynh trưởng để hỏi một chút về hôn sự, không ngờ trời vừa sáng huynh trưởng đã đi Ngô Quận, nàng đành phải uất nghẹn trở về.
Tôn Thượng Hương mặc một chiếc váy dài màu lục, đầu đội chiếc nón trúc, bốn phía có một vành lụa mỏng, che đi gương mặt của nàng, đây chính là nguyên nhân mọi người không nhìn thấy nàng, nàng cũng thường đi ra, chỉ là che giấu dung nhan mà thôi.
Đương nhiên Tôn Thượng Hương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-lam-thien-ha/3154974/chuong-462.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.