Mãi đến khi Tôn Bí rời đi, Tôn Thượng Hương mới buông kiếm, quỳ gối mẫu thân trước mặt. Ngô lão phu nhân chăm chú nhìn nàng sau một lúc lâu hỏi:
- Việc Tôn Bí muốn đoạn vị của huynh trưởng con là thật chăng?
- Quả thật như thế, nữ nhi không dám nói dối.
Ngô lão phu nhân trầm ngâm thật lâu sau đó lấy ra một khối ngọc bội, giao cho một gã thị vệ nói:
- Giao ngọc bội này cho Hoàng lão tướng quân, nói với y rằng, lúc này Ngô Hầu không ở Kinh Khẩu, không cho bất cứ kẻ nào gây rối, kẻ nào dám làm loạn thì thẳng tay xử ký, hết thảy mọi chuyện đợi Ngô hầu trở về rồi hãy nói.
- Tuân lệnh!
Thị vệ tiếp nhận ngọc bội, xoay người vội vàng rời đi.
Ngô lão phu nhân lúc này mới lạnh lùng hỏi nữ nhi của mình:
- Con thật sự muốn gã cho cháu của kẻ thù giết cha?
Tôn Thượng Hương cắn chặt môi nói:
- Con gái tham gia chiến tranh, mới biết được sự đáng sợ của chiến tranh, hai nhà Tôn Lưu vì đoạn hận thù này đã phân tranh mấy chục năm, vô số tướng sĩ chết trận tha hương, thân nhân của bọn họ lại càng cơ khổ. Con nguyện lấy hôn lễ này để hóa giải mối hận thù giữa hai nhà.
Nói xong, nước mắt của Tôn Thượng Hương chảy xuống, thanh âm có chút nghẹn ngào:
- Hai nhà Tôn Lưu từ nay về sau bỏ việc binh đao, kết duyên Tần Tấn là chuyện tốt cùng, chống chọi với Tào Tháo, ngàn vạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-lam-thien-ha/3154970/chuong-463-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.