Lưu Cảnh sai người đưa Khương Quýnh đi nghỉ ngơi, rồi lại nháy mắt với Đào Lợi, bảo gã ở lại, Vương Bình cũng cáo lui. Lưu Cảnh liền mới Đào Lợi ngồi xuống, nói cho mọi người tình hình đi sứ Khương Hồ. 
Đào Lợi thở dài: 
- Thẳng thắn nói, lần này ấn tượng của ta với Khương Vương Nam Cung Tác rất không tốt, mặc dù ta quen biết lão đã mười mấy năm, trước đây thấy lão thành khẩn thẳng thắn, đối xử với moi người nhiệt tình, là người biết làm ăn, nhưng lần này cảm giác hoàn toàn thay đổi, người này rất hay dối trá, hơn nữa nham hiểm xảo quyệt, đưa ra rất nhiều điều kiện không an phận, lần này trở về từ Trương Dịch, lão lại chỉ phái mười kỵ binh bảo vệ bọn ta, ta rất nghi ngờ, chính là lão đã ngấm ngầm thông báo cho người Đê nên người Đê mới truy sát bọn ta. 
Bàng Thống nhíu mày hỏi: 
- Lần trước Mã Đại tướng quân đi sứ Trương Dịch, Khương Vương rất khiêm tốn, một lời đồng ý xuất binh, hơn nữa cũng làm được rồi, giờ chúng ta đã chiếm lĩnh Quan Lũng, đáng nhẽ lão càng phải khiêm tốn mới đúng, sao lại giở mặt, hơn nữa còn thông báo cho người Đê ngầm hiết hại các ngươi, chẳng lẽ tính mạng của Khương Quýnh cũng không quản sao? 
- Đây là điểm hám lợi của Khương Vương, lần trước lão muốn đạt được lương thực và sắt thô nên xuất binh tấn công người Đê, nhưng cuối cùng chúng ta chỉ cấp lương thực cho lão, tinh sắt thượng đẳng mà lão muốn lại không cho nên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-lam-thien-ha/3154460/chuong-714.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.