Edit: Leia Có lẽ chỉ là ảo giác của Kha Dữ, nhưng một năm trôi qua, dường như Thương Lục đã cao thêm một chút. Tiếng mắng chửi của Mai Trung Lương lôi Kha Dữ trở về hiện thực. Trong lòng anh rất hoảng hốt, phản ứng đầu tiên là bối rối vì lỡ để Thương Lục bắt gặp bộ dạng hung ác chật vật của mình, phản ứng thứ hai là lo lắng, hắn ăn mặc đẹp đẽ đắt tiền như vậy, rất dễ bị Mai Trung Lương bám riết xin đểu —— Quả nhiên không phụ kỳ vọng của anh, Mai Trung Lương vừa cười ngả ngớn tiến đến bên cạnh Kha Dữ, vừa liếc mắt quan sát Thương Lục, dáng dấp hèn mọn không che giấu được cặp mắt sáng quắc của con buôn: "Bạn mày à? Quen ở đâu đấy? Bạn xịn như thế mà trước khi tới cũng không nói tao một tiếng?" Thương Lục ngây thơ nhìn Kha Dữ và Mai Trung Lương, không thể đoán ra quan hệ giữa hai người. Vừa rồi rõ ràng người kia mới đánh Kha Dữ, hiện giờ lại ra vẻ thân mật như người lớn trong nhà. "Chú Minh?" Hắn ngửa đầu hỏi. Chú Minh đè vai hắn lại để hắn đừng nói gì. Kha Dữ rút trong túi quần hai tờ 50 tệ cùng một đống tiền lẻ, "Nợ có một trăm mà đến tận đây đòi cơ à? Đã nói tôi sẽ trả còn gì? Tuy Kha Dữ tôi nghèo nhưng chưa đến mức quỵt tiền một thằng ranh con đâu ——" Anh bực bội nhướn mày đếm một lát, khí thế vừa lưu manh vừa hung hãn, sau đó ấn đống tiền nát đó lên ngực chú Minh, "Dẫn con ông cút về nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-hoa-so-mot-gioi-giai-tri/4880136/chuong-190.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.