Nụ cười dần đông cứng trên khóe môi, bước chân dồn dập của Bùi Chi Hòa càng lúc càng chậm lại, cho đến khi hoàn toàn cứng đờ ——
"Anh có ý gì?"
Thương Lục nói rõ từng câu từng chữ: "Anh chuẩn bị xóa bỏ hết cảnh diễn của dì Tô."
Bùi Chi Hòa siết chặt di động, "Tại sao? Chuyện, chuyện nghiêm trọng đến mức ấy à? ..." Cậu ta nói năng lộn xộn, ánh mắt hoảng loạn, "Mẹ em không cố ý đâu, là tại Kha Dữ lôi kéo bà ấy lăng xê... Thương Lục, Thương Lục, anh nghe em nói đi —— Mẹ em biết lỗi rồi, bà ấy cũng hối hận áy náy lắm ——"
"Chi Hòa, em bình tĩnh lại đi."
"—— Anh nói em làm sao bình tĩnh!" Bùi Chi Hòa không thở nổi, lời chất vấn thoát ra khỏi lồng ngực bí bách —— "Anh đã hứa với em, bộ phim đầu tay sẽ để mẹ em diễn, còn em diễn tấu phối nhạc phim... Anh không thể nuốt lời, anh không thể thất hứa với em như thế được."
"Tiểu Chi, hành vi của bà ấy đã xúc phạm nghiêm trọng đến thiện cảm của khán giả dành cho bộ phim, cũng xúc phạm đến danh dự và sự nghiệp của Kha Dữ, điểm này chắc em biết rõ. Lát nữa anh sẽ đích thân gọi điện thông báo cho bà ấy biết."
Bùi Chi Hòa kiệt sức dựa vào tường.
"Tương lai anh mà về đại lục quay phim, mẹ em sẽ đóng vai nữ chính cho anh, còn em thu âm ca khúc chủ đề nhé." Dưới bầu trời thu nước Pháp vàng rực, trong không khí vương đầy mùi nho chín làm say lòng người, cơn gió mạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-hoa-so-mot-gioi-giai-tri/4880050/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.