Phạm quy? Phạm quy cái gì? Lúc này Kha Dữ đã bị hơi thở áp đảo mang tên "Thương Lục" làm cho mơ hồ, còn chưa kịp hỏi ra miệng liền bị đối phương bế ngang lên, "Em ——"
Thương Lục "Suỵt" một tiếng, nhấc chân bước đi đồng thời liếc về phía Thịnh Quả Nhi: "Quả Nhi, cô tự tìm việc làm đi nhé."
Thịnh Quả Nhi ngơ ngác ngửa đầu nhìn hắn, trong lòng cố gắng đè lại tham vọng muốn chụp hình ——
Má ơi! Size gap kìa!
Bình thường Kha Dữ vốn rất cao, nhưng nép trong lòng Thương Lục không hiểu sao trông rất nhỏ bé đáng yêu!
Thịnh Quả Nhi bất giác nuốt nước bọt, vội nói: "Tôi, tôi đi khống chế bình luận..."
Sầm!
Cửa phòng ngủ chính bị đóng mạnh, Thịnh Quả Nhi giật mình nhắm chặt hai mắt, tim đập thình thịch. Trí tò mò một khi đã bị khơi lên thì rất khó áp xuống, tuy Thương Lục đã ra mệnh lệnh nhưng cô nàng vẫn như mộng du tiến lại gần cánh cửa. Khách sạn cao cấp đương nhiên cách âm rất tốt, nhưng cô vẫn nghe được loáng thoáng giọng Thương Lục chất vấn ——
"Nếu em không mở cửa, có phải anh định để em đi luôn không hả?"
Thân thể Kha Dữ bị hắn đè lên nặng trĩu, đôi mắt bị hắn khóa chặt, một tay theo phản xạ nắm cổ áo sơ mi Thương Lục, sau đó anh vô thức chớp chớp mắt. Thương Lục lạnh lùng hung dữ nói: "Không được chớp mắt, không được lừa em."
Hóa ra hắn nóng giận lên sẽ vô lý như vậy.
Kha Dữ đành chuyển mắt sang hướng khác: "Không có."
Cuối cùng anh vẫn quay tầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-hoa-so-mot-gioi-giai-tri/4880049/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.