Kha Dữ nuốt nước bọt, xoay người: "... Mau đi khách sạn thôi."
Thương Lục ném khăn lông lên giường, tùy tay nhặt một chiếc áo trong vali tròng vào người, lười biếng nói: "Được, thuận tiện mua ba con sói luôn."
Kha Dữ: "..."
Thân hình cao lớn tiến đến gần rồi đi ngang qua anh, ngữ khí đùa cợt lạnh như băng, "Anh chọn đi."
"—— Thích." Kha Dữ gọi hắn lại, ở thời điểm Thương Lục dừng chân mới thì thầm nhỏ xíu: "... Em là người rất tốt."
Thương Lục tức đến bật cười, cúng ba cái hôn thêm một đoạn tỏ tình dài ngoằng, kết quả chỉ nhận về một tấm thẻ người tốt. Dưới cơn bất an và kháng cự vi diệu của Kha Dữ, hắn ôm gáy anh ấn về phía mình, vừa kề mặt để hơi thở hai người sắp giao nhau, vừa nghịch ngợm vò rối tung tóc anh, thân mật hỏi: "Vậy anh nói đi, anh đuổi theo em làm gì?"
Kha Dữ không thể tránh khỏi ánh nhìn của hắn, căng da đầu đáp: "... Đưa dù."
"Đưa dù cho em?"
"Dặn em đi đường cẩn thận."
Thương Lục nhướn mày: "Thế sao tự dưng anh khóc?"
"Anh không khóc." Kha Dữ nói, "Mưa hắt."
"Dặn đi đường cẩn thận, tại sao còn hôn?"
"Là em hôn anh."
"Cái gì?" Thương Lục chưa từng gặp ai cãi cùn như thế, "Rõ ràng là anh chủ động."
"Em nhớ nhầm rồi." Giọng Kha Dữ thấp dần: "Là em thổ lộ trước, cũng là em chủ động hôn."
"Được, coi như em chủ động hết," Thương Lục cam chịu đội hết nồi lên đầu, nắm chặt gáy Kha Dữ hỏi, "Vậy anh nói đi, anh có đáp ứng không?"
"Anh..."
"Kha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-hoa-so-mot-gioi-giai-tri/4880000/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.