Phủ Thôi Quốc công.
An Lạc công chúa khoác một chiếc áo choàng thật dày, cổ áo là lông cáo trắng, trên đó còn vương tuyết mỏng, đi vào nhà ấm lớp tuyết liền tan, cổ áo ướt một mảng.
Nàng ta cởi áo choàng, nhận trà thị nữ đưa qua, uống một ngụm, sau đó giữ tách trà ấm trong tay, lúc này An Lạc mới mở lời với Thôi Tiến Chi:
"Hôm qua ta đi gặp Bình Dương, bệnh đã đỡ, tinh thần cuối cùng đã tốt hơn một ít. Ta hỏi qua y quan trong phủ thì được biết tình hình đã không còn hung hiểm."
Thôi Tiến Chi gật đầu: "Vậy là tốt rồi."
Bàn tay siết tách trà bấy giờ mới động đậy, cảm thấy da bỏng rát.
Ngày ấy y ngăn cản xe ngựa của Lý Thuật ở ngoài thành rồi áp giải nàng ấy trở về, hôm sau liền nghe tin nàng bệnh nặng.
Không dưới một lần Thôi Tiến Chi muốn đi thăm nàng, nhưng lại nghĩ Lý Thuật đã ghét y đến mức này, trong phủ hẳn đã biến thành tường đồng vách sắt, tuyệt đối không để y có cơ hội bước vào.
Y hết cách, chỉ có thể nhờ An Lạc công chúa, cong queo vòng vèo mới biết được tình trạng hiện tại của nàng.
Thôi Tiến Chi thả lỏng, liền nghe An Lạc công chúa tự hỏi một cách khó hiểu:
"Y quan nói Bình Dương bị bệnh do ưu tư quá độ, có chuyện gì khiến cô ta ưu tư đến thế nhỉ?"
Vì thân thể phụ hoàng ư? Hay vì chuyện tranh đấu thất bại?
Bình Dương không giống người dễ dàng suy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-duong-cong-chua/2995717/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.