Xe ngựa vững vàng dừng trước cổng lớn phủ Bình Dương công chúa. Tiếng chân ngựa lộc cộc biến mất, khiến âm thanh ho khan trong xe trở nên rõ ràng.
Lý Thuật dựa vào vách, chỉ thấy cả người phát lạnh, đầu nóng lên, cuối cùng không nhịn được cơ thể run lẩy bẩy, không chống đỡ nổi thân mình, nàng từ từ trượt xuống cuộn tròn lại.
Nàng bệnh nặng một hồi, cơ thể vốn đã rất yếu, dưỡng bệnh nhiều ngày mới gom góp lại được chút khí lực, lại vì trận giằng co với Thôi Tiến Chi mà mất hết.
Nàng chỉ cảm thấy lạnh, không hiểu sao bắt đầu cảm thấy tai ù đi.
Khi xe ngựa dừng, Hồng Loa vẫn luôn đợi trong phủ vội vã xông tới, nàng ta ôm lò sưởi và áo choàng, nhanh chóng vén rèm lên xe, thấy Lý Thuật môi tái xanh nằm trên sàn run rẩy.
Hồng Loa hoảng hốt, tưởng Lý Thuật bị lạnh ngất xỉu, vội vàng đem áo choàng khoác ở trên người nàng, nhét lò sưởi tay vào lòng nàng, nhanh chóng dựng nàng dậy.
"Công chúa, công chúa, ngài thế nào?"
Hồng Loa gọi liên thanh nhưng trong tai chỉ có tiếng ù ù, Lý Thuật căn bản không nghe thấy gì cả, chỉ nhìn vẻ mặt Hồng Loa nôn nóng, miệng mấp máy.
Lý Thuật cố gắng chống đỡ thân thể, xua tay:
"Ta không sao."
Nhưng đến giọng của bản thân cũng không nghe được.
Tiếng ù ù trong tai tựa như một câu gì, có ý nghĩa nào đó, chỉ là nàng không nghe hiểu.
Lý Thuật ra khỏi thùng xe, ngoài xe có thị nữ duỗi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-duong-cong-chua/2995715/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.