"Năm năm trước, nàng thiếu chút nữa đã giết chết Thanh La. Nàng cho rằng giấu được mọi người. Nhưng những chuyện nàng làm ta đều biết." 
Trong lán một mảng im lặng, Thôi Tiến Chi nhìn thấy sắc mặt Lý Thuật bỗng nhiên trắng bệch, mấp máy môi không thốt nên lời. 
Nàng chợt xoay người, vội vã muốn chạy ra khỏi lán, dáng vẻ như thể không còn chống đỡ nổi nữa, nàng phải đi khỏi nơi này. 
Nàng phải rời xa y ngay lập tức. 
Lý Thuật trước nay không bao giờ thể hiện ra bất kì vẻ yếu đuối nào. 
Vì vậy khi chứng kiến nàng lảo đảo chạy đi, Thôi Tiến Chi lại cảm thấy trong lòng có vài phần đau đớn khoái chá. 
Giống như vết thương mới vừa kết vảy lại một lần nữa bị xé toạc ra máu chảy đầm đìa. 
Rất đau đớn, nhưng y lại thấy sảng khoái lạ thường. 
Thôi Tiến Chi đuổi theo bắt lấy cánh tay Lý Thuật, vặn nàng lại. 
"Nàng chạy cái gì?" 
Y ghé sát mặt Lý Thuật. 
"Nàng trốn gì chứ? Chuyện nàng làm mà nàng không dám nhận sao? Hay là nàng cũng biết áy náy, cũng biết tự trách, nàng không dám đối mặt ư?" 
Miệng vết thương cứ thế bị xé rách. 
Lý Thuật bị Thôi Tiến Chi giữ chặt, ánh mắt y hàm chứa khoái cảm trả thù, hung tợn vây khốn nàng. Trong mắt y có quá nhiều thứ, không chỉ có mỗi Thanh La, nhưng lại chỉ có thể dùng cô ta để phát tiết. 
Lý Thuật chưa từng chứng kiến dáng vẻ này của Thôi Tiến Chi, nàng theo bản năng bắt 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-duong-cong-chua/2995585/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.