Thái Tử thay An Lạc công chúa ném rất nhiều mũi tên vào bình rượu, Thái Tử Phi lại cố tình dỗ dành, An Lạc từ trước đến nay tính trẻ con, dễ giận dỗi nhưng cũng mau quên, sau một lúc lâu lại vui vẻ ra mặt, trong cung yến vui đùa cùng nữ quyến khác vui đến quên trời quên đất. 
Tổ chức xong sinh thần cho Thái Tử Phi, đã là lúc mặt trời ngả về phía tây, An Lạc thấy hơi mệt mỏi, phò mã Dương Phương liền dắt trở về trước. 
Mọi người lục tục ra về, Lý Thuật vẫn đứng ở nhà thủy tạ thêm chốc lát, vốn định chờ Thôi Tiến Chi cùng về, nhưng Thôi Tiến Chi lại sớm cùng Thái Tử vào thư phòng, không biết lại đang trù tính chuyện gì. 
Lý Thuật lười phải chờ hắn, liền quyết định tự mình xuất cung hồi phủ. Thực ra nàng không thích mấy việc đi tới đi lui này, giả vờ cười hàn huyên với người khác, mỗi khi tham gia yến hội như vậy trở về, chỉ cảm thấy cả thể xác và tinh thần đều mệt mỏi. 
Hồng Loa đỡ Lý Thuật, rời khỏi Đông Cung, đi hướng Hàm Quang môn, xuyên qua núi giả Ngự Hoa Viên, lại bỗng nhiên nghe thấy phía trước có tiếng ầm ĩ. Lý Thuật ngừng bước, không muốn đi qua, đang muốn chuyển đường khác, tiếng ầm ĩ lại truyền vào tai nàng: 
"Ta còn không phải là vì tốt cho con? Lần đầu tham gia yến hội, lại đi đắc tội cả Bình Dương công chúa và An Lạc công chúa?" 
Người nói chuyện ngữ khí tức giận, thanh âm người bị răn dạy lại 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-duong-cong-chua/2995567/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.