Cuộc sống trường kỳ của tôi cũng có thể nói là rất hỗn loạn, chung quanh toàn là lũ đầu trâu mặt ngựa bay mua lung tung, đến khi bình tĩnh ngẫm nghĩ lại hết thảy, thì cũng chẳng phải chuyện gì ghê gớm cả, mặt trời vẫn đều đặn mọc rồi lặn như thường lệ.
Công việc của tôi ở nước X từng bước đi vào quỹ đạo vẫn bị dân địa phương theo dõi sít sao, trộm cắp lặt vặt trên mấy cái dự án của tôi, sau đó phá hoại một thời gian, khiến tôi nhiều lần phải kéo dài thời gian, lúc chủ đầu tư đến hỏi chỉ đành bồi thường cho người khác, thậm chí phải chủ động cắt giảm thu nhập. Sau khi trở lại phòng làm việc không kìm được lửa giận, chỉ chỏ vào cái trên phụ trách trẻ tuổi mắng mấy câu, để người khác nhét tiền đến khi mấy người kia câm miệng thì mới thôi.
Vài ngày trước Giáng sinh, Chu Thù Cẩm gửi tin nhắn nói muốn đến thăm tôi, hắn còn hỏi tôi có muốn quà Giáng sinh không. Lúc ấy tôi đang ném văn kiện, nghĩ đến người tuyển dụng ở địa phương đúng là nghiệp vụ quá yếu kém, có mỗi chuyện tìm dân địa phương nhét tiền để đừng làm phiền tới tôi mà cũng làm chẳng xong, lúc hắn nhắn tin tôi không để ý, một lát sau, hắn gọi tôi. Tôi ấn xuống bảo anh chàng kia thu dọn đồ ra ngoài đi. Lúc cậu thanh niên kia nhặt đồ trên mặt đất, thì điện thoại lại vang lên.
Chu Thù Cẩm chẳng biết học được cái công lực dai như kẹo kéo ở đâu, khi tôi không nghe điện thoại thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-dinh/1039656/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.