Có lẽ vì nghe nhạc rồi ngủ quên lúc nào không biết nên tối qua tôi ngủ rất ngon, đến khi mở mắt ra lần nữa đã hơn chín giờ sáng ngày hôm sau.
Bây giờ vác xác đến lớp ngồi tự học là việc không thể nào, may mà tối qua tôi không đồng ý với lớp trưởng trông lớp hộ cậu ấy.
Vẫn chưa có người nào trở về, tôi cũng lười biếng không muốn xuống giường nên nằm lì trong chăn nghe MP3 của La Trạc Kiệt. Mỗi bài hát tôi đều nghe qua một lần, chơi mấy trò chơi có sẵn trong máy, sau đó lại mở thư mục video ra xem thử.
Bên trong có hai video, một là bộ phim “Ở nhà một mình 2”, còn lại là một video có tên gọi gồm một dãy vừa chữ vừa số ghép lại với nhau, hẳn là dùng máy ảnh hoặc vật gì đại loại thế quay lại, tuy nhiên định dạng không đúng nên tôi không mở được. Thôi vậy, có thể đây là video riêng tư của cậu ấy, tò mò tất nhiên ai cũng có, ngược lại, bây giờ không xem được mới là điều tốt nhất.
Xem xong “Ở nhà một mình 2”, xem đồng hồ một lần nữa, hơn mười hai giờ trưa rồi, vậy là tôi miễn cưỡng tắt máy xuống giường, đến nhà ăn ăn cơm.
Qua buổi trưa, lục tục có bạn học về phòng.
Hồng Huy đến, vừa kịp đặt ba lô xuống giường đã chạy ngay ra ngoài, không thèm nói năng gì cả, nếu như tôi không nhìn nhầm, hình như mắt cậu ấy hơi đỏ.
Tôi cảm thấy có việc không ổn, cho nên cũng chạy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-dam-la-dieu-hanh-phuc-nhat/1925370/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.