Lễ tuyên thệ 100 ngày.
“Vì kỳ thi đại học thắng lợi, vì tháng sáu huy hoàng, tôi dùng tuổi trẻ của mình xin hứa…” Cá nhân tôi cảm thấy những câu này cực kỳ lay động lòng người. 100 ngày, tôi thực không biết khái niệm này có nghĩa là gì, với những học sinh lớp 12 luôn mong sớm ngày thoát khỏi bể khổ, có thể nó rất dài rất dài, nhưng với những học sinh lớp 12 đang ôn tập ngày đêm, nó lại quá ngắn ngủi.
Chẳng biết lớp trưởng tìm đâu được một tấm bảng, đem nó gắn trong lớp chuẩn bị đếm ngược từng ngày. Tôi cũng quyết định đánh dấu vào góc phải nhật ký của mình, ghi lại những ngày cuối cùng dùng đến quyển sổ này. Sau khi kỳ thi đại học kết thúc, quyển nhật ký sẽ vĩnh viễn nằm lại trong ngăn bàn trong phòng tôi. Nó cất giữ ký ức của quãng thời gian cấp 3, của những câu chuyện một thời tuổi trẻ của tôi.
Kỳ thi thử lần 2 sẽ diễn ra vào thứ bảy tuần sau, trùng với sinh nhật của tôi, sinh nhật tuổi 18. Phương thức ăn mừng thật đặc biệt, thật hạn hán lời, thật bi kịch. Ban đầu tôi định sẽ trải qua một ngày sinh nhật đặc sắc, dù chỉ có một mình mình nhớ đến nó, thế nhưng ở vào thời điểm ngay cả sơn thần cũng phải nhường đường này, sinh nhật chỉ là mây bay thôi.
Kết thúc một ngày thi đằng đẵng, đầu óc vẫn còn mơ mơ màng màng, tôi gục trên ban công, rời xa đám đông huyên náo đang bàn đề đến là nhập tâm. Tối nay không muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-dam-la-dieu-hanh-phuc-nhat/1925327/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.