Tuy vậy, Bình Cửu cũng không chắc lắm.
Thần Dục nắm đôi tay khẽ run, lúc từ từ thả lỏng ra, đã khôi phục như thường.
Ngài nói: “Ngươi cũng đồng ý với ta một điều kiện, ta sẽ chấp nhận điều kiện của ngươi.”
Bình Cửu nhìn ngài: “Điều kiện gì?”
Thần Dục nén một tâm tình gì đó xuống, nhưng không thể nén được hết, hơi thở vẫn cứ có mấy phần khó bình phục được.
Ngài đi tới trước mặt Bình Cửu, chống tay lên bàn rồi cúi người xuống.
Hơi thở trên người Thần Dục phả vào mặt vào người Bình Cửu không báo trước, Bình Cửu hô hấp đông lại, dường như không thể kìm được mà quay mặt sang một bên.
Ngay sau đó, một nụ hơn vừa quen vừa lạ hôn lên môi Bình Cửu.
Một tiếng “Răng rắc” vang lên, đôi đũa trong tay Bình Cửu bị bẻ thành hai khúc.
Đôi mắt Bình Cửu khẽ run, hắn đứng lên không nói gì.
Thần Dục nhìn đũa bị gãy trên mặt bàn, mặt không hề lộ cảm xúc gì, cười nhẹ: “Mười năm trước, người quên hết mọi chuyện là ngươi. Bốn năm trước, biến mất khỏi thế gian này là ngươi. Phạm thượng, làm càn, muốn nói gì thì nói cũng là ngươi. Lục Thu Hồng, đừng quên, là ngươi chọc ta trước.”
Bình Cửu miễn cưỡng khiến tâm trạng mình ổn định lại, lúc xoay người, Thần Dục đang đứng trước mặt hắn.
Thần Dục nắm lấy cằm Bình Cửu, kề trán lên trán Bình Cửu, nhưng đáy mắt dần tối lại, nói: “Bây giờ, ai cho phép ngươi tránh ta?”
Bình Cửu nhìn mặt ngài gần mình trong gang tấc, không lùi lại, cũng không né tránh.
Thân thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-cuu/1811247/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.