Thẩm Hạo Hiên đi rồi, Lăng Việt Phong còn đứng tại chỗ, có phần chưa rõ tình huống lúc này. Hắn gãi đầu một cái, chỉ cảm thấy vừa nãy lúc ba người này im lặng nhìn nhau, bầu không khí ở đây tự nhiên rất lạ.
Nhưng nếu bảo hắn nói lạ chỗ nào, hắn lại không nói ra được.
Lăng Việt Phong chỉ đành chắp tay với Bình Cửu, nói lời tạm biệt.
Thần Dục dựa vào cửa, nghe Bình Cửu đóng cửa, nụ cười tựa như cười mà không phải cười trên mặt ngài cũng phai đi.
Mặt ngài không hề lộ cảm xúc nhìn chằm chằm phía trước.
Một lát sau Thần Dục đứng thẳng dậy, đi tới cạnh Bình Cửu, để tay lên vai Bình Cửu: “Ngủ thêm với ta một lát.”
Bình Cửu dời tầm mắt lên mặt ngài, mí dưới của ngài còn quầng thâm màu xanh nhạt, dù có che giấu, cũng không giấu được sự mệt mỏi.
Có lẽ Thần Dục thật sự rất mệt, đứng tại chỗ một hồi, thấy Bình Cửu không trả lời tiếng nào, ngài lại ngẩng đầu nhìn Bình Cửu một cái, bắt gặp ánh mắt của nhau, ngài nói: “Hay ngươi muốn ra ngoài?”
Bình Cửu hơi cử động, hắn đưa tay nắm chặt cổ tay Thần Dục, mới cầm tay đã nghe giọng Thần Dục lạnh hẳn xuống: “Ngươi muốn đi đâu?”
Bình Cửu đau đầu bóp trán.
Hắn buông tay Thần Dục ra, nói: “Ngươi ngủ đi.”
Nói rồi, hắn đi vòng qua Thần Dục ra cửa, lúc mở cửa thấy Thần Dục còn đứng tại chỗ không nhúc nhích, hắn quay đầu lại.
May là quay đầu lại nhìn, theo hiểu biết của Bình Cửu về ngài, với vẻ mặt không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-cuu/1811246/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.