Mười năm trước, Lục Thu Hồng lần đầu tiên đến Phong Hoài. Năm ấy hắn mới chỉ mười lăm tuổi, hoàn toàn là một thằng nhóc vắt mũi chưa sạch, không sợ gây chuyện.
Khi đó Tùng Hạc lâu là một nơi vắng vẻ, ít tiếng tăm trên con đường này, còn lâu mới tiếng tăm hưng thịnh được như bây giờ. Khi đó, Thanh Điều cũng không gọi là Thanh Điều, người ta gọi nàng là Tiểu Hà Tú, mười lăm tuổi đã lộ ra nét đẹp rất dịu dàng, động lòng người. Nhưng vì nàng là người rất gò bó, ngượng ngùng, nên chỉ là nhân vật mờ nhạt ở trong lâu, cũng không phải kiểu người khiến người khác vừa nhìn đã nhớ kỹ. So với vẻ đẹp lộng lẫy, khí chất như bây giờ giống như là hai người vậy.
Năm ấy, Tiểu Hà Tú bị tú bà đè đánh một trận nửa sống nửa chết, nằm trên giường hết nửa năm. Đa số các công tử đều không thích tính gò bó không buông thả của Tiểu Hà Tú, nên mới đưa Tiểu Hà Tú ra thì chả kiếm được ai vừa ý. Rồi hôm nọ, nàng bỗng bị một lão thương nhân khẩu vị đặc biệt vừa mắt. Tiểu Hà Tú có thân thể mỏng manh, yếu đuối, bị người ta dằn vặt một trận thì ít nhất mấy ngày mới có thể xuống giường, lâu ngày khiến nàng càng đau đớn, khó chịu hơn.
Lần đầu gặp gỡ của Lục Thu Hồng và Tiểu Hà Tú, Lục Thu Hồng đang dùng khinh công dẫm lên nóc nhà, Tiểu Hà Tú mới tiếp khách xong tối qua, thân thể đau đớn nằm trên giường, mở cửa ra, đôi mắt vô thần nhìn bên ngoài,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-cuu/1811210/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.