Tim Bình An như bị treo trên đầu mũi đao, giờ cô giống như một ngườichết đuối, khủng hoảng lấp đầy trong lòng, đầu óc trống rỗng, chỉ có thể gắt gao nắm thật chặt tay Nghiêm Túc, tựa như người đang chết đuối bắtđược một cây lục bình cố gắng giữ mình đừng chìm xuống.
Nghiêm Túc chưa bao giờ thấy Bình An sợ hãi đến vậy, mặt hoàn toàn không còn một chút huyết sắc nào, các ngón tay đang nắm tay anh run lẩy bẩy,trong mắt cô toát ra vẻ sợ hãi rõ rệt như một người sắp mất đi cột trụchống đỡ sinh mạng mình.
Phương Hữu Lợi... là toàn bộ thế giới của cô, nếu như Phương Hữu Lợi gặp chuyện không may, Bình An cũng sẽ tuyệt vọng đến phát điên. Nghĩ đếnđiểm này, trong lòng Nghiêm Túc như có ai đang xát muối, mạnh mẽ nắm lấy bàn tay của cô, dịu dàng an ủi, “Chỉ là té xỉu thôi, không có việc gìđâu, đừng lo lắng, nếu như ba em thấy em như vậy ngược lại càng lo lắnghơn cho em đó.”
Thanh âm của anh trầm thấp mà kiên định, lọt được vào tai Bình An thìtrái tim đang đập điên cuồng của cô như tìm được chút xíu an ủi, cô cốgắng nuốt vào tiếng nức nở nghẹn ngào, “Sao lại té xỉu vào lúc này...”
Tại sao lúc này ba lại xảy ra chuyện? Do cô quên mất chuyện gì đó trongkiếp trước, hay là vì có chỗ nào thay đổi mà cô không biết?
Cô còn chưa làm cho mình thành công, cô còn chưa để cho ba thấy dáng vẻmà cô cố gắng lột xác để trưởng thành, cô còn chưa làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-an-trong-sinh/2956495/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.