Có lẽ là đã luyện thành thói quen, Bình An đã có thể giữ vững thái độbình tĩnh ung dung trước cái kiểu thân thân mật mật mặc kệ người khácđang nhìn này của Nghiêm Túc, hơn nữa cô cũng đã nghĩ thông suốt vànghiệm ra được một điều: cô là người đã sống hai kiếp, lại đã trải quakinh nghiệm hôn nhân, trên phương diện tình cảm mà nói thì ắt hẳn phảibình tĩnh thành thục xử lý mới đúng, chứ cứ trốn tránh mãi cũng chẳngphải là biện pháp tốt.
Cô nhìn vẻ tươi cười đắc ý của Nghiêm Túc, khẽ mỉm cười, “Đại Tổng TàiNghiêm, đây là bạn cùng phòng đồng thời cũng là bạn tốt của tôi, Tiểu Ý, Tiếu Tiếu, Úy Úy. Ngài là thương nhân tài trợ lớn nhất cho trường chúng tôi, chúng tôi không gọi ngài là Sếp thì phải gọi thế nào đây?”
Bọn Kỷ Túy Ý vừa nghe Bình An giới thiệu về mình thì nụ cười trên mặt cũng trở nên đoan trang hơn hẳn.
Bình An lại chỉ vào Lâm Tĩnh và Diệp Hiểu Vân giới thiệu, “Hai cô này là học muội của tôi, Lâm Tĩnh và Hiểu Vân, còn Khâu Thiếu Triết thì chắcanh đã biết rồi, không cần giới thiệu đâu hen.”
Nghiêm Túc nhíu mày nhìn Bình An, cô nhóc này hình như lại có chút gì đó không giống trước nữa rồi, nhưng mặc kệ cô trưng ra dáng vẻ gì thì anhđều thích cả, “Các bạn đều là bạn tốt của Bình An nên là người một nhàrồi, không cần khách sáo đâu nhé, muốn gì thì cứ việc kêu.”
Người một nhà? Mấy ánh mắt sắc sảo ầm ầm bắn về phía Bình An, mới đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-an-trong-sinh/2956481/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.