Cứ thế đến cuối kì Tiểu Hoa có tên trên bảng vàng, đứng thứ 10 của lớp, còn một chuyện khác khiến cô vui vẻ, đó là sau cuộc thi viết thư pháp thì tuyển tập thanh niên ưu tú trong tỉnh cũng phát hành, đưa về từng lớp học. Tiểu Hoa ngày càng ham học, nhưng có một điểm không vui, là cô và Thẩm hội trưởng chỉ còn được gặp nhau vào giờ ăn cơm, thời gian còn lại ai nấy đều phải về lớp. Tiểu Hoa mất căn bản, có nhiều chỗ hỏi thầy cô nhưng vẫn không hiểu, đành phải đi hỏi Thẩm hội trưởng.
Chớp mắt lại đến Tết, Tiểu Hoa ở nội trú lâu ngày mới về nhà, mang theo tuyển tập có tên cô và giấy khen chạy 3000m. Hứa Đống bé nhỏ đã lớn hơn nhiều, không còn làm nũng xưng ‘cục cưng’ nữa, mà nói với chị: “Sau này em là anh.”
‘Anh’ là gì?
Anh là người có thể bảo vệ chị.
Cậu muốn làm anh.
Tối hôm Tiểu Hoa về Hứa Kiến Quốc ở nhà ăn cơm, thấy Hứa Đống cứ ôm một quyển sách bèn lấy coi, giở hai trang đầu liền thấy tên Bình An. Ông tưởng mình hoa mắt, lại nhìn kĩ lần nữa.
Hứa Đống vô cùng hãnh diện khoe với ba: “Chị viết đó, chị giỏi lắm đó!”
Hứa Kiến Quốc quay lại nhìn Tiểu Hoa, không biết tự khi nào, Tiểu Hoa đã thành thiếu nữ duyên dáng yêu kiều, đường nét cũng giống mẹ cô.
Đêm nay Hứa Kiến Quốc uống rượu, trước khi ngủ nói với Trần Ái Lệ: “Bình An nhà mình là đứa có tương lai.”
Trần Ái Lệ xì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-an-cua-anh/3215901/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.