Editor: dzitconlonton
Beta: Cẩm Hi
Hiện tại nàng là thể diện của Lâm gia ta, không còn liên quan gì tới Khương gia nữa
Băng lụa mỏng rủ xuống, che giường lụa hoa.
Khương Uyển Xu quay mặt vào trong, cả người gần như bị chăn che kín mít, co rúm lại không nói lời nào.
Lâm Chiếu Thần đi vào, bọn nha hoàn đều lui xuống.
Hắn mang theo một bát thuốc: "Thuốc đã nấu xong rồi, nào, mau uống khi còn nóng đi."
"Không cần." Đầu Khương Uyển Xu vẫn vẫn trốn trong chăn, giọng nói rầu rĩ.
"Đây là thuốc xua hàn khí, bên trong cho thêm rất nhiều táo đỏ, ngọt lắm, không đắng chút nào đâu, Uyển Uyển, đừng giở trò nữa, mau ngồi dậy uống thuốc."
Nàng vẫn nói, "Không."
Lâm Chiếu Thần trầm mặt xuống, vươn tay xoay người Khương Uyển Xu lại.
Lại thấy mắt nàng sưng đỏ, trên mặt đầy nước mắt. Hắn mềm lòng thở dài.
Nhưng giọng điệu nói chuyện vẫn nghiêm khắc: "Nàng còn không biết xấu hổ sao mà khóc, ai bảo nàng tự ý, nhất định không cho ta đi theo, tự mình chạy ra ngoài chơi, nàng nhìn xem, bị người ta bắt nạt thành như vậy, nói đi, về sau còn dám nữa không?"
Nước mắt Khương Uyển Xu càng chảy càng nhiều, nàng xoay người ngồi dậy. Tóc nàng vừa mới gội xong, mới lau khô, vẫn còn hơi ẩm, rơi xuống như nước chảy, che đi bờ vai gầy gò, đáng thương.
Nàng rưng rưng nhìn Lâm Chiếu Thần: "Biểu thúc, cầu xin thúc một chuyện, thúc có thể cho phép ta không?". Truyện Đông Phương
Giọng điệu Lâm Chiếu Thần nhẹ nhàng: "Chỉ cần ta có thể làm được thì ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bieu-thuc-luon-bat-nat-ta-den-phat-khoc/1034092/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.