Editor: dzitconlonton
Beta: Cẩm Hi
Khương Uyển Xu xoay người nhảy xuống sông
Khương Uyển Xu vốn đã yếu ớt lại thẹn thùng, bị người ta nói như vậy, gần như muốn khóc, cắn môi nhịn xuống: "Đường Trăn Trăn, ngươi khinh người quá đáng! Ta lại chưa từng mời ngươi, ngươi tự dưng chạy tới, còn nói năng không ra gì, thật là buồn nôn, ngươi mau đi ra ngoài, ta không nói chuyện với ngươi, không có giáo dưỡng."
Đường Trăn Trăn cười lạnh một tiếng: "Ngươi còn coi mình là thiên kim cô nương thừa tướng đấy à? Tỉnh lại đi, Khương gia các ngươi đã bại rồi, cũng không biết làm sao ngươi có thể may mắn thoát chết, có thể thấy được hình phạt của Hình bộ quá lỏng lẻo, để ngươi lọt lưới, theo ta thấy, nên trị tội ngươi giống như tỷ muội Lương thị ấy, nên phán vào giáo phường mới phải."
Máu Khương Uyển Xu đều dâng lên, khuôn mặt trắng như tuyết trở nên đỏ bừng.
Ngô Cẩm Sắt đã nhảy dựng lên: "Đường Trăn Trăn, chúng ta đang chơi, liên quan gì đến ngươi hả, tự nhiên chạy tới đây khoa tay múa chân, coi mình là lão gia Kinh Triệu phủ chắc, còn muốn quản lý an ninh dân sinh của kinh đô nữa, thật buồn cười. Nơi này không hoan nghênh ngươi, ngươi mau đi ra ngoài đi, ngươi đừng có mặt dày không đi."
"Hừ, Ngô Cẩm Sắt, ngươi cũng là cô nương quan gia, lại còn ở cùng một chỗ với một người đê tiện như Khương Uyển Xu, thật sự là tự mình chìm đắm trong trụy lạc mà, ta còn thấy xấu hổ thay ngươi đấy." Đường Trăn Trăn khinh thường nói.
Nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bieu-thuc-luon-bat-nat-ta-den-phat-khoc/1034090/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.