Trước kỳ huấn luyện quân sự ở trường, Hứa Tích đến ngày hành kinh, Tưởng Kế Bình xin nghỉ cho cậu. Thật ra nếu Hứa Tích có không hành kinh đi chăng nữa, Tưởng Kế Bình vẫn thấy lo lắng, nam sinh nô đùa ầm ĩ khó tránh khỏi tiếp xúc chân tay, mà phòng tắm công cộng lại là kiểu bãi tắm, Hứa Tích muốn bảo vệ bí mật cơ thể sẽ rất khó.
Song Hứa Tích lại không còn cảm giác nơm nớp lo sợ như trước đây nữa, hiện giờ cậu có Tưởng Kế Bình, hệt như người có xương sống, đối phương mang đến cho cậu cảm giác an toàn mà xưa nay cậu chưa từng có.
Thời điểm khai giảng, rất nhiều học sinh đã kết thành từng nhóm nhờ tham gia kỳ quân huấn, chỉ có một mình Hứa Tích là người mới hàng thật giá thật. Hứa Tích cũng không mấy bận tâm, bởi vì yếu tố gia đình, từ nhỏ cậu đã bị mọi người xa lánh, hồi cấp hai chuyển trường tới đây cũng không có bạn bè, thường ngày vẫn luôn một mình, đã sớm quen.
“Hứa Tích?”
Nghe tiếng gọi, Hứa Tích ngẩng đầu lên, nhìn thấy một gương mặt khá quen, là bạn cùng lớp hồi cấp hai của cậu, tên Lục Tử Hào, hồi trước cả hai cũng không giao du gì, không ngờ lại thi đậu cùng trường trung học. Lục Tử Hào vừa cao vừa gầy, màu da cậu ta vốn đã tối, nay tham gia quân huấn về, lại có vẻ càng đen thêm. Lục Tử Hào tự nhiên như ruồi mà ngồi xuống đối diện Hứa Tích, “Nè, sao cậu không tham gia kỳ quân huấn vậy?”
Hứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bieu-hien-tham-lang/3223248/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.