Thấy Lâm Tiểu Trúc vẫn không thèm để ý tới hắn, hắn cũng không bận tâm, lại nói” ngươi không biết, lúc đó ta cố ý giả thành như vậy để gặp gỡ ngươi trong lòng lo lắng thế nào đâu. Sợ ngươi không nhận ra ta, sợ ngươi dùng ánh mắt thương hại nhìn ta, sợ ngươi chỉ biết dùng tiền để giúp ta mà không để ý tới cảm tình. Từ nhỏ đến lớn, ta chưa từng sợ hãi nhưng một khắc kia, ta lại thấy sợ vô cùng. Ta lại không muốn thử ngươi nữa. Ta nghĩ, nếu lần này ngươi không nhận ra ta là do thiên ý, ta sẽ thay đổi xiêm y, cởi bỏ ngụy trang mà đi tìm ngươi. Ta sẽ không bao giờ thử ngươi nữa. Nhưng không ngờ trong lúc lơ đãng, chỉ liếc mắt một cái ngươi đã nhận ra ta, hơn nữa còn có phản ứng vậy. Ngươi kinh ngạc, ngươi lo lắng, ngươi thống khổ nhưng người không hề ghét bỏ, còn sợ ta tổn thương lòng tự trọng mà không chút do dự chuyển đồ đến cái sân cũ nát kia, kiên quyết muốn cùng một chỗ với ta. Tiểu Trúc, ngươi không biết lúc đó ta cảm động thế nào đâu. Ta đã thề đời này quyết không phụ ngươi, tuyệt đối không để ngươi chịu chút ủy khuất nào”
Nói tới đây, hắn ôm Lâm Tiểu Trúc vào lòng, ôn nhu nói” Tiểu Trúc, chúng ta thành thân đi”
Lâm Tiểu Trúc tựa vào lòng hắn, cảm giác được thân thể hắn vì kích động mà run run, cuối cùng cũng vươn tay, ôm lấy thắt lưng hắn.
“Tiểu Trúc.” Phản ứng của nàng khiến Viên Thiên Dã kích động và kinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/biet-vi-ky/3162689/chuong-304.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.