Tuy đông khách nhưng nhà bếp làm rất nhanh tay, chẳng mấy chốc thức ăn đã được mang lên, dưới yêu cầu của Viên Thiên Dã, Lâm Tiểu Trúc và Viên Thập đều ngồi xuống cùng ăn.
Kim Diệp có thể trở thành cửa hiệu lâu đời cũng có bản lĩnh riêng. Các món ăn đều được chế biến tinh tế, hương vị thơm ngon. Lâm Tiểu Trúc cũng không câu nệ, mỗi thứ đều ăn một chút, hồi lâu mới thỏa mãn buông đũa, cầm ly trà lên uống một ngụm.
Viên Thiên Dã thấy nàng giống như mèo con đã được ăn uống no đủ, thỏa mãn híp mắt nằm phơi nắng, muốn đáng yêu bao nhiêu thì đáng yêu bấy nhiêu, không nhịn được liền nói” nếu ngươi thích, lần sau lại mang ngươi tới ăn”
Lâm Tiểu Trúc ngước mắt nhìn hắn tươi cười” cảm ơn công tử” mặt mày thỏa mãn.
Cái nàng muốn cũng không phải đợi khi hắn rảnh hay tâm tình tốt, đưa nàng đi thưởng thứ mỹ thực như là một sự ban ơn. Nàng muốn tự do, cố gắng kiếm tiền, có tiền rồi thì muốn đi đâu, ăn gì, thích gì làm đó, không phải lo lắng.
Điều này có lẽ Viên Thiên Dã vĩnh viễn không biết cũng có thể không phải hắn không hiểu mà luyến tiếc để nàng rời đi, cho nên cố tình không hiểu. Nếu đã vậy thì nàng phải làm cho hắn biết.
Như vậy, nàng liền có nghĩa vụ làm cho hắn biết.
“Công tử.” Lâm Tiểu Trúc đặt ly trà xuống, nhìn Viên Thiên Dã nói” ngươi phải nuôi nhiều người như vậy chắc là chi tiêu rất lớn phải không ? ta có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/biet-vi-ky/3162400/chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.