Trương quản gia đứng ở cửa, nhìn thấy Lâm Tiểu Trúc, vẻ mặt tươi cười, khách khí nói” Tiểu Trúc cô nương, ăn cơm hả ?”
“Vừa ăn xong, Trương quản gia đã ăn chưa ?” Lâm Tiểu Trúc cũng kháchkhí hỏi thăm vài lời, sau đó nghiêng người nói” Trương quản gia mời vàongồi”
“Không cần, ta nói mấy câu rồi đi ngay” Trương quản giavội vàng khoát tay. Cô nam quả nữ ở chung một phòng, không tốt. Nếu đểcông tử hiểu lầm…nghĩ tới đây, hắn vội nói ‘ta đến đây chỉ muốn nói vớingươi, lão Vương bị hình, sợ là trong vòng mười ngày không thể làm việc. Trong khoản thời gian này, chuyện ăn uống của công tử đành phải phiềnngươi rồi. Mỗi ngày cần nguyên liệu nấu ăn gì, ngươi nói trước một ngàycho ta biết, ta sai người đi mua. Còn nữa, cơm trưa của công tử hôm naykhông cần làm vội, hắn cả đêm mệt nhọc, vừa mới nằm xuống, không biếttới lúc nào mới tỉnh. Ngươi canh thời gian, qua buổi trưa một chút hãychuẩn bị. Ngày hôm qua mua không ít nguyên liệu nấu ăn, chắc là đủ dùngcho hôm nay. Khi công tử tỉnh lại, Ngô ma ma sẽ sai nha hoàn đến báo cho ngươi biết”
“Được, ta đã biết” Lâm Tiểu Trúc mỉm cười gật đầu
“Vậy ngươi nghỉ ngơi, ta đi trước.” Trương quản gia xoay người rời đi.
“Đúng rồi, Trương quản gia, ta có chuyện này muốn hỏi ngài.” Lâm TiểuTrúc vội gọi hắn lại” nếu ta muốn mua vài thứ, không biết nên nhờ ai ?”
Trong phủ nhiều thị phi, muốn mua gì đó, nàng vẫn nên nói với Trươngquản gia một tiếng thì hay hơn, nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/biet-vi-ky/3162363/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.